Chương trước
Chương sau
Đây là một người đàn ông vô tình đến mức nào cơ chứ!
“Tuấn Phong, em cầu xin anh đừng làm như vậy… Anh buông tha cho em đi có được không?”
Bạc Tuấn Phong nhàn nhạt mà liếc cô ta một cá, anh cũng không thèm quay đầu lại nhìn cô ta mà phân phó nói: “Lập tức tiến hành phẫu thuật đi”
“Vâng thưa Bạc gia!”
Hai vị bác sĩ lập tức tiến tới, một trái một phải khiêng Vân Ngọc Hân lên bước tới phía giường phẫu thuật.
‘Vân Ngọc Hân phát ra tiếng kêu tuyệt vọng thảm thiết: “Tôi không muốn!
Các người buông tôi rai! Mấy người không thể làm như vậy với tôi! Tuấn Phong!
Tuấn Phong, em cầu xin anh, em cầu xin anh đấy…”
Bạc Tuấn Phong cũng chẳng quay đầu lại nhìn.
Anh không quan tâm tới lời cầu xin đau khổ của Vân Ngọc Hân, hàm dưới trên khuôn mặt góc cạnh của anh hơi nâng lên, đáy mắt chỉ toàn sự âm u lạnh lẽo.
‘Vân Ngọc Hân bị nâng lên trên giường phẫu thuật, đôi tay của cô ta bị cố định trên giường, giây tiếp theo Vân Ngọc Hân bị bác sĩ tiêm thuốc gây mê vào trong tĩnh mạch của cô ta. Đôi mắt của Vân Ngọc Hân trừng lớn, hô hấp của cô ta nhanh chóng trở nên dồn dập hơn, bác sĩ gây tê cầm mặt nạ dưỡng khí đeo lên cho cô ta, chỉ vài giây sau thì tròng mắt Vân Ngọc Hân trợn lên, cô ta liền ngất đi Bạc Tuấn Phong cũng không quay đầu lại mà rời khỏi phòng phẫu thuật.
Sau khi người rời khỏi thì cửa lớn được đóng lại Người đàn ông quay đầu lại, anh nhìn đèn của phòng phẫu thuật đang sáng lên, sau đó Bạc Tuấn Phong nói với Tân Khải Trạch: “Cậu ở nơi lại này đi, nếu có chuyện gì xảy ra thì lập tức liên hệ với tôi”
“Vâng”
Ba giờ sau, giác mạc bên mắt phải của cô ta thuận lợi được tháo ra, sau khi bảo quản cẩn thận thì đồng thời bác sĩ cũng cấy ghép giác mạc nhân tạo cho.
Vân Ngọc Hân.
Giác mạc nhân tạo khác với giác mạc tự nhiên, giác mạc nhân tạo là dùng nguyên liệu phân tử mà chế tạo.
Cho dù nó cũng có công năng giúp khôi phục thị lực nhưng sau khi cấy ghép giác mạc nhân tạo vào thì sẽ xuất hiện phản ứng bài xích nhất định, hiệu quả sau khi làm phẫu thuật cũng không thể nào bãng việc cấy ghép giác mạc tự nhiên được.
Sau khi Vân Ngọc Hân làm ca phẫu thuật xong thì cô ta cũng tỉnh lại.
Một bên mắt của cô ta bị băng gạc quấn quanh che lại, không nhìn thấy cái gì được, lại vô cùng đau nhức.
Cô ta nắm trên giường, tác dụng của thuốc gây tê vẫn chưa hoàn toàn mất đi, nhưng trong lòng cô ta Vân Giai Kỳ hãi như cũ!
Giác mạc của cô ta thật sự bị người khác lấy đi rồi!
“Trái tim của Vân Ngọc Hân đột nhiên trở nên băng giá, cô ta nghĩ lần này là đôi mắt của Vân Giai Kỳ bị thương, nhưng sau đó thì sẽ như thế nào?
Thậm chí Vân Ngọc Hân còn nghỉ ngờ rằng nếu trái tim của cô t không có vấn đề gì, Vân Giai Kỳ cũng cần trái tim thì người đàn ông đó có thể tàn nhẫn độc ác đến mức mà lôi trái tim của cô ta ra đưa cho Vân Giai Kỳ không?
Nếu lần này Vân Giai Kỳ xảy ra chuyện nguy hiểm gì thì Bạc Tuấn Phong lại sẽ làm như thế nào?
Có phải sẽ bảo cô ta lấy mạng đên mạng chăng?
Đó là nhẹ nhất rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.