Tống Hạo Hiên chế nhạo nói: “Bạc Tuấn Phong nếu như là của anh vậy tôi có thể tùy ý cướp đoạt sao? Anh không có tự tin như vậy ư? Sợ tôi cướp mất cô ấy sao?”
“Không phải sợ, là không thích!” Ánh mắt Bạc Tuấn Phong rơi trên người Tống Hạo Hiên, giọng điệu vô cùng lạnh lùng: “Mắt anh nhìn cô ấy tôi thấy bẩn, tay anh chạm vào cô ấy tôi thấy bẩn”
Tống Hạo Hiên sững người, mặt anh ta biến sắc chế giễu nói: “Cô ấy là người sống không phải là đồ vật của riêng anh!
Bạc Tuấn Phong anh hy vọng giam cầm cô ấy giống như con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng không thể bay không thể kêu, muốn cô ấy trở thành vật trang trí mà thưởng thức sao?”
Bạc Tuấn Phong lạnh lùng nói: “Chỉ cần cô ấy ở bên cạnh tôi, cô ấy muốn làm gì đều được. Tôi có thể khiến cô ấy kêu chỉ cần cô ấy không rời xa tôi” Nói xong anh đột nhiên buông vạt áo của Tống Hạo Hiên ra: “Nói với anh cũng vô ích. Tống Hạo Hiên nếu để tôi lại biết anh có nửa phần ham muốn, anh và Tống thị phía sau anh đều phải chết”
Đổi lại trước đây Tống Hạo Hiên hoàn toàn không sợ những lời đe dọa này của anh nhưng ánh mắt hôm nay của Bạc Tuấn Phong đặc biệt đáng sợ dường như có thể đâm thấu xương tủy. Dưới ánh mắt lạnh lùng như vậy anh ta đột nhiên không nói lời nào. Bạc Tuấn Phong nói: “Đừng để tôi lại nhìn thấy anh xuất hiện ở bệnh # Nói rồi anh để lại Tống Hạo.
Hiên ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354643/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.