Vân Giai Kỳ giật mình rơi lệ cô ngước mắt lên và đôi mắt trống rỗng nhìn anh. Nào ngờ cô giơ tay lên tát mạnh vào mặt anh. Một tiếng “bốp” vang lên. Có thể mấy ngày nay khô ăn được gì nên tay của cô hoàn toàn không có chút sức lực nào.
Cái tát cũng không đau cũng không ngứa, mặt của anh một chút cũng không động.
Mấy y tá kinh ngạc che miệng lùi lại mấy bước! Lâm Tĩnh Anh cũng ngẩn ra. Mặt Vân Giai Kỳ không chút biểu tình lại đánh anh thêm một cái. Bạc Tuấn Phong ngược lại không tránh ra. Anh để cô đánh để cô mắng, chỉ cần cô ngoan ngoãn ăn cho dù cô có đâm một nhát vào tim anh cũng không trốn tránh “Anh cho em đánh được không? Chỉ cần em ngoan ngoãn ăn em muốn đánh anh như thế nào đều được”
Vân Giai Kỳ văn bản không nghe lọt tai lời của anh lại đánh lên mặt anh một cái “bốp”. Lâm Tĩnh Anh lập tức nói: “Vân Giai Kỳ con muốn giả giận thì cũng nên ăn chút gì đi được không? . Truyện Mạt Thế
Con cứ tiếp tục như vậy…”
Bạc Tuấn Phong cầm lấy bát từ tay y tá, cầm thìa,múc một muỗng cháo đưa đến miệng cô ôn nhu nói: “Ăn chút gì đi, một chút thôi…” Cho dù là một ngụm.
Khóe miệng Vân Giai Kỳ khẽ mở, nước mắt cô rơi vào trên môi nhưng cô đối với với hành động đưa cháo vào miệng cô cũng không chút phản ứng. Bạc Tuấn Phong cố gắng đưa cháo vào miệng cô nhưng cháo lại chảy ngược lại trượt dọc theo khóe miệng cô.
Lâm Tĩnh Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354631/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.