Sáng sớm tinh mơ, đèn trong tòa nhà bệnh viện đã tắt chỉ chừa lại ánh sáng nơi trạm y tá. Vân Giai Kỳ đi đến bên cửa sổ mở rèm cửa nhìn xuống dưới lầu cô trông thấy mấy chiếc xe Audi A8 màu đen đang đậu ở đó. Người của Bạc Tuấn Phong vẫn luôn túc trực bên ngoài bệnh viện nội trú.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút Vân Giai Kỳ càng đợi thì càng sốt ruột. Bốn giờ sắc trời về đêm cũng không còn nặng nề nữa. Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, âm thanh đột ngột làm xuyên thủng cả đêm tối tĩnh mịch. Cô nhất thời cả kinh rất nhanh liền nghe máy. Là Doãn Lâm gọi cho cô.
“Tôi đã ở ngoài cửa rồi. Bây giờ bên ngoài đều có người, có điều bọn họ cũng đã lơ là cảnh giác đi nhiều”
Ngay cả những nhân viên bảo vệ được đào tạo bài bản kiên cường như thế nào cũng khó tránh mệt mỏi” Doãn Lâm nói: “Giờ tôi đang ở cửa chính của bệnh, cửa phòng bệnh của cô không có người cô có thể rời khỏi tôi sẽ yểm trợ cho cô từ cửa sau”
“Được”
“Bên ngoài khá lạnh cô nhớ khoác áo choàng.”
“Ừm”
Cơ hội khó kiếm. Vân Giai Kỳ không thể nghĩ nhiều mạnh mẽ rút kim tiêm trên tay ra, cũng không kịp để cầm máu. Bạc Tuấn Phong lấy hết quần áo của cô đi nên giờ Vân Giai Kỳ chỉ còn bộ đồ của bệnh viện, cô cứ vậy mở cửa hướng đến phía hành lang thoát hiểm mà xông ra. Quả nhiên Doãn Lâm đang đứng đợi cô ở cửa thoát hiểm. Anh ta nhìn thấy cô mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354604/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.