Anh lạnh lùng nhướng mày, đột nhiên kéo môi, độ cong cười như không cười, làm cho người khác cảm thấy lạnh lùng.
“Hẹn một ngày khác để phẫu thuật”
“…Phẫu thuật gì?”
Vân Giai Kỳ lạnh lùng phản ứng lại: “Phẫu thuật phá thai sao! Anh điên rồi sao?”
“Anh không thích người khác chạm vào, thèm muốn hoặc can thiệp vào đồ của mình, rất không thích”
Vân Giai Kỳ lập tức phẫn nộ khi nghe câu này: “Tôi là đồ vật sao? Tôi là đồ dùng cá nhân của anh sao? Tôi là người đang còn sống! Tôi lẽ nào không có quyền quyết định sự tự do của bản thân sao?!”
“Em không có.”
Bạc Tuấn Phong siết chặt quai hàm dưới của cô: “Vân Giai Kỳ, em là của anh”
Nói xong anh ôm ngang cô lên.
Vân Giai Kỳ kêu lên một tiếng kinh hãi, vừa đẩy vừa đánh anh: “Thả ra! Bạc Tuấn Phong, anh thả ra!”
Một giây tiếp theo, cô bị bế lên giường, người đàn ông nắm lấy chăn bông, che kín cơ thể cô.
Vân Giai Kỳ đang vùng vẫy cố gắng ngồi dậy, Bạc Tuấn Phong đã cúi người xuống, ngay lập tức tàn nhẫn ấn cô xuống giường.
“Đừng làm cho anh nghĩ rằng em bẩn” . Chuyên trang đọc truyện -- TRÙMTR UYỆN. M E --
“Anh ghét em bị làm vấy bẩn”
Hai chữ lạnh lùng này không có chút nhiệt độ, khiến trái †im Vân Giai Kỳ run lên kịch liệt.
Đôi mắt cô mở to, những giọt nước mắt lặng lẽ rơi.
Bạc Tuấn Phong dùng ngón tay thon dài vuốt ve gò má cô, thương hại vuốt ve giọt lệ nơi khóe mắt của cô, cụp mắt xuống, lạnh lùng nhìn giọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354599/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.