Chương trước
Chương sau
Cơ thể của Bạc Tuấn Phong rất lạnh!
Lạnh như một con vật máu lạnh vậy!
Vân Giai Kỳ ngẩng đầu lên, đột nhiên cảm thấy người đàn ông trước mặt mình trở nên vô cùng đáng sợ.
Cô đẩy anh: “Tôi không muốn anh chạm vào tôi!”
Bạc Tuấn Phong nắm lấy tay cô hỏi: “Nếu em không muốn anh chạm vào thì em muốn ai chạm vào?”
Anh ôm lấy khuôn mặt cô, ép cô nhìn Tống Hạo Hiên: “Là anh ta?”
Vừa nói anh lại nhìn về phía Doãn Lâm: “Hay là anh ta?”
Vân Giai Kỳ run lên.
“Nói!”
Bạc Tuấn Phong liền nói tiếp: “Ai dám động vào em, anh nhất định sẽ thủ tiêu kẻ đó!”
“Bạc Tuấn Phong! Anh nhất thiết phải làm vậy sao?! Anh bị điên à?”
Tống Hạo Hiên vẫn muốn bước tới, nhưng Vân Giai Kỳ lo lắng tình hình sẽ trở nên mất kiểm soát, vội vàng nói: “Tống Hạo Hiên, đừng qua đây!”
“Em còn dám gọi tên anh ta!?” Giọng nói lạnh lùng của Bạc Tuấn Phong vang lên trên đỉnh đầu cô: “Nếu em còn dám gọi tên anh ta thêm một lần nữa, anh sẽ biến anh ta thành đồ tàn phế cho em xem!”
Vân Giai Kỳ hét lên: “Tôi sẽ không gọi nữa!”
Khi cô quay đầu lại nhìn Bạc Tuấn Phong, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống: “Bạc Tuấn Phong, thôi đủ rồi! Anh nhất định muốn tôi hận anh như vậy sao?”
Doãn Lâm liền đáp: “Cô Vân Giai Kỳ…”
Khi anh ta vừa tới gần Bạc Tuấn Phong, Bạc Tuấn Phong liền ngẩng đầu lên nhìn chằm chảm anh ta, ôm Vân Giai Kỳ vào lòng, nắm lấy cổ áo của Doãn Lâm đẩy ra: “Cút!”
Doãn Lâm mất cảnh giác loạng choạng ngã xuống đất.
Vân Giai Kỳ cảm thấy bầu trời trước mắt đang quay cuồng, toàn thân bị Bạc Tuấn Phong ôm chặt lấy, cô chỉ nghe thấy tiếng bước chân của Tống Hạo Hiên và Doãn Lâm vọng đến.
Cùng lúc đó, Tân Khải Trạch đã phái thêm người tới, ngay lập tức đám người đó đã vây quanh Doãn Lâm và Tống Hạo Hiên.
Bạc Tuấn Phong ôm cô lên xe.
Vừa lên xe, Bạc Tuấn Phong nói với tài xế: “Lái xe đi!”
Toàn thân tài xế toát mồ hôi lạnh.
Anh ta không dám liếc mắt nhìn, nhanh chóng tuân theo mệnh lệnh.
Trong xe hơi.
Bạc Tuấn Phong ôm chặt Vân Giai Kỳ vào lòng, cô vùng vãy mấy lần nhưng cũng không thể cử động được.
“Buông tôi ral”
“Bạc Tuấn Phong!”
“Không phải anh sắp đính hôn với Vân Ngọc Hân sao?! Anh còn quan tâm đến tôi làm gì!?”
“Tống Hạo Hiên và tôi cũng sắp đính hôn! Anh kết hôn với người phụ nữ của anh và tôi gả cho người đàn ông của tôi, anh quan tâm tôi làm gì!”
Câu nói của cô cuối cùng khiến anh trở nên tức giận hơn.
Bạc Tuấn Phong ép cô xuống trên chiếc ghế da.
Anh đè lên người cô, một tay cầm lấy căm của cô, cúi đầu, cắn chặt môi cô.
“Aa…”
Vân Giai Kỳ kêu lên và cố gắng vùng vẫy, nhưng tất nhiên cô không phải đối thủ của anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.