Mọi người nghe tiếng nhìn lại thì thấy Vân Ngọc Hân mặc một bộ quần áo màu trắng xuất hiện trước cửa, đang được mười bảo vệ đưa đến chỗ Tống Hạo Hiên.
Vân Ngọc Hân không còn xinh đẹp chỉnh chu như xưa nữa, bị thương nặng chưa lành, sắc mặt trắng bệch yếu ớt không chút máu, hôm nay cô ta không trang điểm có vẻ hơi tiều tụy.
Trong lúc nhất thời hiện trường gần như mất khống chế! Không ai ngờ đương sự Vân Ngọc Hân sẽ đột nhiên xuất hiện ở hiện trường. Tống Hạo Hiên cũng không ngờ tới chuyện này.
Vân Ngọc Hân đi từng bước lên đài phát biểu. Cô ta đứng ở trước ống kính lạnh lùng nói: “Rất xin lỗi mọi người vì đã biến mất trước công chúng lâu như vậy, vết thương của tôi vẫn chưa khỏi hẳn nhưng nghe được tiếng gió từ các bạn bè truyền thông nói là có người muốn triệu tập mở họp báo để trả lại sự trong sạch cho hung thủ thì tôi không thể nào kiềm chế sự phãn nộ, phải tự mình đi đến hiện trường để nhìn thử xem trước những bằng chứng rõ như ban ngày như thế làm thế nào rửa tội cho hung thủ!”
Vân Ngọc Hân đột nhiên quay lại ánh mắt sáng quắc nhìn thẳng vào Tống Hạo Hiên.
“Anh muốn trả lại sự trong sạch cho hung thủ, vậy ai trả lại sự công bằng cho tôi đây? Ai có thể trả lại đứa con của tôi và Tuấn Phong đây!”
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng.
“Con ư?”
“Vân Ngọc Hân mang thai?”
“Vân Ngọc Hân mang thai đứa con của nhà họ Bạc?”
“Nghe Vân Ngọc Hân nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354583/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.