Con ngươi của Bạc Tuấn Phong trở nên lạnh lùng và co hẹp lại.
Vân Ngọc Hân nói: “Em cứ tưởng người đàn ông tỉnh tường như Bạc Tuấn Phong anh sẽ không thể nào bị chút thủ đoạn nhỏ nhoi đó của cô ta lừa gạt. Thật không ngờ anh lại bị tình yêu làm cho mù quáng mà tin tưởng cô ta không chút do dự! Cô ta nói dối anh, phản bội anh vậy mà anh vẫn lựa chọn bỏ qua và coi như không có gì ư? Anh là người đàn ông cao quý nhất nước Quốc Hoa, tại sao lại hạ mình vì một người như cô ta?”
“Đủ rồi!”
Bạc Tuấn Phong đột nhiên buông cô ta ra, tự nhủ lòng đừng nghe cô ta nói linh tinh.
Vân Ngọc Hân cuối cùng cũng được thả ra liền lấy từng ngụm không khí để thở, nhưng không dừng lại ở đó mà cô ta lại chạy đến chỗ Bạc Tuấn Phong và nói với anh: “Anh Tuấn Phong, anh muốn phải trải qua bao nhiêu thất vọng mới có thể nhìn ra bộ mặt thật của cô ta? Cô ta không xứng với anh chút nào!”
Bạc Tuấn Phong chế nhạo: “Cô ấy không xứng với tôi vậy ai xứng với tôi?”
Anh nhướng mắt với vẻ kiêu ngạo: “Cô ư?”
Vân Ngọc Hân sững sờ.
“Vân Ngọc Hân cô mà xứng ư?” Bạc Tuấn Phong khinh thường nhìn đi chỗ khác.
Vân Ngọc Hân đột nhiên nói: “Tại sao em lại không xứng?
Ít nhất, cả đời này em sẽ trung thành với anh, sẽ không phản bội anh!”
Bạc Tuấn Phong lạnh lùng nói: “Nếu cô còn dám nhắc tới cô ấy, tôi sẽ giết cô ngay bây giờ!”
Giọng anh rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354559/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.