Vân Giai Kỳ kiệt sức, chợt nghĩ ra điều gì đó liền nói một cách hoảng hốt: “Em đang đợi một người nhưng chắc có lẽ em không đợi được nữa rồi, mà em cũng không thể đợi thêm được nữa rồi”
Tống Hạo Hiên vẻ mặt thoáng chút sửng sốt, anh ta biết người mà cô đang chờ đợi không phải là mình.
Tống Hạo Hiên nói: “Anh biết em đang đợi ai, cũng biết người em đang chờ không phải là anh, nhưng dù sao anh cũng đã đến rồi. Vân Giai Kỳ, anh không thể cứ trơ mắt nhìn em phải chịu đựng đau khổ được, anh sẽ lập tức tìm cách để bảo lãnh cho em”
“Em có thai rồi…”
Trong lòng Vân Giai Kỳ dấy lên một tia hi vọng mong manh: “Em sợ nếu cứ tiếp tục như vậy em sẽ không thể giữ được đứa bé này. Hạo Hiên, anh đưa em rời khỏi nơi này được không?”
“Có thai… Tống Hạo Hiên sửng sốt: “Có thai từ bao giờ?”
“Vừa mới phát hiện cách đây một thời gian”
“Sao em không nói sớm?” Tống Hạo Hiên nghỉ ngờ hỏi: “Là… của Bạc Tuấn Phong?
“Đúng vậy: Có lẽ càng những lúc như thế này thAì tình mẫu tử ẩn chứa trong sâu thẳm lại càng khiến cô trở nên mạnh mẽ. Cô muốn giữ đứa trẻ này.
Tình mẫu tử trỗi dậy khiến Vân Giai Kỳ phấn chấn hơn một chút.
“Hạo Hiên, cứ coi như đây là một ân tình mà em nợ anh.
Anh hãy tìm cách đưa em ra khỏi đây, được không…
Tống Hạo Hiên đau khổ nói: “Vân Giai Kỳ, giữa hai chúng ta nói cái gì chuyện nợ ân tình gì chứ? “
Ừ!” Vân Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354554/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.