Chương trước
Chương sau
“Tốt nhất cô nên cầu nguyện ông nội không có chuyện gì, nếu không, chuyện này tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô đâu!”
Vân Ngọc Hân siết chặt quả đấm, đứng yên tại chỗ không hề di chuyển.
Ánh mắt anh sắc bén: “Còn chưa cút đi à?”
“Anh Tuấn Phong… em… em phải ở lại, xác định ông nội không có chuyện gì rồi mới đi! Anh không thể đuổi em đi được! Nếu như ông nội tỉnh lại không nhìn thấy em, ông nội sẽ không yên tâm…”
“Ông ấy là ông nội của tôi, không phải ông nội của cô” Anh nhắc nhở cô ta một câu.
Vẻ mặt Vân Ngọc Hân lại một lần nữa thay đổi: “Em.
“Bộ cô là người của nhà họ Bạc này sao? Tự cô xem lại cho rõ đi! Một tiếng ông nội này cũng không tới lượt cô gọi”
“Là ông nội bảo em gọi như vậy…”
“Cô ở trước mặt ông ấy có thể, nhưng ở trước mặt tôi thì không”
Mặt mày Vân Ngọc Hân cứng đờ, một câu cũng không nói nên lời.
Anh lại một lần nữa ra lệnh đuổi khách: “Cút về đi!”
Vân Ngọc Hân uất ức đỏ mắt, chật vật rời đi. Cô ta đi rồi, nhưng Vân Giai Kỳ một khắc cũng không hề yên tâm.
Cô nhìn ra được, anh cũng có chút buồn bực.
Dĩ nhiên anh không có duyên với dụng tâm của Bạch Ngạn Thiên, nhưng vì là con cháu, ông nội xảy ra chuyện, anh cũng khó tránh khỏi khẩn trương.
Cô áy náy nói: “Chuyện này tôi cũng có trách nhiệm, lế ra tôi nên hỏi rõ lai lịch của thuốc này. Nếu như tôi có thể hỏi rõ, bệnh tình của ông nội anh cũng sẽ không phạm phải loại sai lầm này…”
“Anh rất ít khi nhắc tới chuyện của ông nội với em, trái tim của ông ấy có vấn đề, em không biết tình hình, chuyện này không trách em được.”
“Tôi biết trái tim của ông ấy không tốt, nhưng lại không biết… ông ấy thường dùng loại thuốc nào”
“Trước đó bởi vì ông nội sinh bệnh, phải tiếp nhận thuốc chữa bệnh trong một quãng thời gian rất dài, loại thuốc này có một tác dụng phụ duy nhất chính là làm cho trái tim của ông nội bị hư tổn, dần dà trái tim xuất hiện một ít vấn đề”
Anh lại nói: “Chuyện này em không cần phải tự trách”
“Em…”
Cửa phòng phẫu thuật đột nhiên mở ra.
Anh lập tức đứng dậy.
Bác sĩ vừa mới đi ra, anh lập tức ngăn bác sĩ lại hỏi: “Tình huống sao rồi?”
Bác sĩ giống như trút được gánh nặn: ũng may cứu chữa kịp thời, nếu không… tình hình khó mà nói được”
Bác sĩ vừa nói vừa tháo khẩu trang xuống: “Trái tim của ông cụ có vấn đề, vấn đề này là do lạm dụng thuốc dẫn đến”
Anh nói: “Người đã tỉnh rồi sao?”
“Vẫn chưa, còn phải đưa tới phòng bệnh quan sát một đêm: Bạc Ngạn Thiên được đưa vào phòng bệnh.
Cô vừa mới đi tới phòng bệnh, lập tức nhìn thấy anh ngồi ở bên giường, yên lặng nhìn gương mặt tái nhợt của Bạc Ngạn Thiên.
Cái người làm cho anh vừa yêu vừa hận này lại chính là nhân vật mà anh tôn kính!
Cô nhìn Bạc Ngạn Thiên, tâm trạng phức tạp.
Cô cũng hận ông ta.
Nhưng cô hận thì hận, ông cụ cũng là lớn tuổi hồ đồ, bị Vân Ngọc Hân thiết kế xoay vòng vòng.
Anh nói: “Em đưa Vũ Minh về trước đi, chỗ này có anh trông coi rồi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.