Chương trước
Chương sau
Cung Bắc thấy cô ngẩn người nhìn mình chằm chằm rồi còn vuốt ve gương mặt nhỏ của mình.
Cậu bé mắc bệnh sạch sẽ, còn tưởng rằng mình uống thuốc bị dính bẩn ở trên khoé môi, cho nên dùng tay lau đi lau lại.
“Mẹ ơi, trên mặt của con có dính thứ gì bẩn không ạ?”
“Đâu có đâu”
“Vậy sao mẹ cứ nhìn con mãi thế?”
Vân Giai Kỳ nhướng mày: “Bởi vì mẹ thấy con đáng yêu chứ sao, càng nhìn càng thích”
Trái tim Cung Bắc tim đập ‘thình thịch: “Thật không ạ?”
“Ừm!”
“Vậy mẹ phải nhìn Cung Bắc nhiều vào”
Vân Giai Kỳ dở khóc dở cười ‘Aˆ một tiếng: “Tại sao thế?”
“Chẳng phải mẹ nói càng nhìn con mẹ càng thích con sao?
Nếu càng nhìn càng thích, vậy thì mẹ phải nhìn con nhiều vào, thế thì Cung Bắc sẽ có thể xếp thứ nhất ở trong lòng mẹ rồi!”
Cung Bắc ngây ngô giải thích.
Bởi vì lời giải thích hồn nhiên này, Vân Giai Kỳ lại bị cậu bé chọc cười.
Vân Giai Kỳ quay sang hỏi Cung Bắc: “Cung Bắc, con đã nghĩ ra quà sinh nhật mà mình thích chưa nào?”
Cung Bắc suy nghĩ hồi lâu, hình như cậu bé không đặc biệt muốn cái gì cả.
Vốn cậu bé chẳng thiếu thốn gì.
Cậu bé chỉ có một mong ước duy nhất, đó là…
“Mẹ đón sinh nhật cùng với con có được không ạ?” Cung Bắc nói.
Vân Giai Kỳ nghe xong, trong lòng cảm thấy rất ấm áp.
Cô nói: “Vậy đợi đến sinh nhật Cung Bắc, mẹ sẽ đích thân xuống bếp làm một cái bánh sinh nhật cho con được không nào? Vừa chúc mừng sinh nhật con, vừa chúc mừng con được xuất viện”
Nghe Vân Giai Kỳ nói sẽ đích thân làm bánh sinh nhật tặng cho mình, Cung Bắc cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
“Mẹ biết làm bánh sinh nhật thật sao?”
Vân Giai Kỳ gật đầu nói: “Đúng vậy”
Trước đây cô đã từng tự làm bánh cho Vân Mạn Nhi.
“À, không có gì” Chỉ là đột nhiên cô nhớ ra Vũ Minh và Vân Mạn Nhi cũng sinh ra vào ngày tết thiếu nhi.
Nói vậy thì ba đứa trẻ này có thể tổ chức sinh nhật cùng nhau rồi.
Cung Bắc cười híp mắt nói: “Mẹ, con xuất viện vào đúng hôm sinh nhật của con đấy”
Ngày cậu bé xuất viện là ngày tết thiếu nhi.
Cậu bé sinh ra vào dịp tết thiếu nhi.
Vân Giai Kỳ nghe xong thì vô cùng ngạc nhiên: “Trùng hợp đến vậy sao?”
“Trùng hợp?”
“À, không có gì” Chỉ là đột nhiên cô nhớ ra Vũ Minh và Vân Mạn Nhi cũng sinh ra vào ngày tết thiếu nhi.
Nói vậy thì ba đứa trẻ này có thể tổ chức sinh nhật cùng nhau rồi.
Vân Giai Kỳ quay sang hỏi Cung Bắc: “Cung Bắc, con đã nghĩ ra quà sinh nhật mà mình thích chưa nào?”
Cung Bắc suy nghĩ hồi lâu, hình như cậu bé không đặc biệt muốn cái gì cả.
Vốn cậu bé chẳng thiếu thốn gì.
Cậu bé chỉ có một mong ước duy nhất, đó là…
“Mẹ đón sinh nhật cùng với con có được không ạ?” Cung Bắc nói.
Vân Giai Kỳ nghe xong, trong lòng cảm thấy rất ấm áp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.