Chương trước
Chương sau
Khi cô đi đến cửa phòng bệnh, cô đã thấy Lý Phong Tuấn đang ở đó.
Vân Giai Kỳ bước tới gần anh ta, thấp giọng nói: “Chuyện của Từ Linh… tôi nghe nói rồi, là anh làm à?”
Lý Phong Tuấn nhướng mày, chẳng có ý kiến gì cả.
Anh ta đã biết về mối quan hệ yêu đương vụng trộm giữa Từ Linh và phó viện trưởng từ lâu rồi, chẳng qua anh ta không vạch trần mà thôi.
Nếu không phải Từ Linh bắt nạt Vân Giai Kỳ, anh ta cũng sẽ không làm cho vấn đề trở nên to tát.
Bây giờ, Từ Linh vẫn còn ở trong văn phòng viện trưởng.
Cha mẹ vợ và vợ của phó viện trưởng đều đã đến.
Lý Phong Tuấn thấp giọng nói: “Cô không thấy cảnh đó thôi”
Vợ của phó viện trưởng vừa xông vào phòng viện trưởng đã lập tức túm tóc Từ Linh, tát cô ta ngã xuống đất.
Sở dĩ phó viện trưởng có thể ngồi vào vị trí này là hoàn toàn phụ thuộc vào việc cha vợ là cổ đông lớn của bệnh viện.
Nếu không, với trình độ tầm thường của anh ta, làm gì có chỗ cho anh ta vào.
Từ Linh còn mơ mộng hão huyền loại bỏ vợ chính, trở thành vợ của phó viện trưởng. Nhưng cô ta lại không hiểu rõ ràng lắm, nếu phó viện trưởng không được cha vợ ủng hộ thì ở cái bệnh viện này anh ta chả là cái thá gì cả.
Bây giờ sự việc đã bại lộ, Từ Linh không những không bảo vệ được bát cơm của mình mà về sau cô ta cũng chẳng được sống yên ổn!
Tâm lý của Từ Linh có chút biến thái.
Trước đó, vì để phá đi đứa con của phó viện trưởng, thân thể cô ta đã bị tổn thương và không thể mang thai được nữa.
Cộng thêm việc bản thân cô ta là người thứ ba, suy bụng †a ra bụng người, nhìn thấy cô gái nào xinh đẹp chưa chồng thì cô ta đều cảm thấy người ta đang che đậy mình là người thứ ba.
Lý Phong Tuấn chuyển chủ đề: “Cô có thai rồi?”
“Ừ…” Vân Giai Kỳ đã đoán được Lý Phong Tuấn đã biết được chuyện này, nên cô không giấu diếm nữa: “Nhưng tôi không muốn người khác biết chuyện này”
Lý Phong Tuấn nhẹ nhàng nói: “Tôi sẽ không nói cho ai biết chuyện này đâu.”
“Cảm ơn anh viện sĩ Lý”
“Cô đang mang thai, cho nên sau này cô đừng vất vả trông nom Tiểu Bắc nữa”
“Tôi vẫn chưa quyết định có nên giữ đứa trẻ này hay không”
Lời nói của Vân Giai Kỳ khiến Lý Phong Tuấn ngạc nhiên: “Tại sao?”
“Đứa bé này là một chuyện ngoài ý muốn, thật ra… tôi đã áp dụng các biện pháp an toàn, nhưng không ngờ vẫn trúng thưởng” Vân Giai Kỳ càng nói càng cảm thấy chột dạ mà đỏ mặt.
Nghe xong Lý Phong Tuấn bật cười: “Tại sao lại là chuyện ngoài ý muốn? Rõ ràng đã làm biện pháp mà vẫn mang thai, chẳng lẽ không phải là duyên phận sao?”
Vân Giai Kỳ ngạc nhiên nhướng mắt.
“Có lẽ, đối với cô mà nói giai đoạn này là một chuyện ngoài ý muốn, nhưng đối với cô và đứa bé này chẳng lẽ không phải là một duyên phận tuyệt vời sao?”
“Viện sĩ Lý lại có thể nói những lời lãng mạn như vậy” Vân Giai Kỳ bị lời nói của anh ta làm cho ấm áp.
Lý Phong Tuấn cười: “Duyên phận nào cũng nên trân quý, Vân Giai Kỳ, chuyện này cô nên suy nghĩ thật kỹ, đừng đưa ra quyết định khiến bản thân phải hối hận.”
“Từ”
“Tôi còn có việc, đi làm việc trước trước đây”
“Viện sĩ Lý đi thong thả”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.