Chương trước
Chương sau
Lý Phong Tuấn nói: “Ừm”.
Anh ta nói kết quả chẩn đoán của Cung Bắc cho họ nghe Yến Mi và Cung Dận cảm thấy choáng váng khi nghe thấy điều này. Lý Phong Tuấn gật đầu.
Mộng Yến Mi cùng Lý Phong Tuấn bước đến một góc vắng vẻ, hỏi: “Bệnh này có thể chữa khỏi được không?”
“Có thể, hơn nữa, tỉ lệ thành công rất cao.”
“Thật sao?” mắt Mộng Yến Mi sáng lên, nhưng bà ta lại hơi do dự”Cách chữa triệt để mà cậu nói có phải là dùng máu ở cuống rốn sao.”
“Phải”
“Ngoài cách này ra, còn cách nào khác không?” Đôi mắt của Mộng Yến Mi thoáng qua một tia không chắc chắn.
Lý Phong Tuấn cuối cùng cũng hỏi ra điều nghi ngờ trong lòng anh bấy lâu nay: “Có một điều, tôi đã muốn hỏi từ lâu, chỉ là tôi cảm thấy nó quá đột ngột. Điều tôi muốn hỏi là mẹ ruột của Cung Bắc là ai? Nếu như có thể nói…”
“Nó từ nhỏ đã không có mẹ” Mộng Yến Mi ngắt lời anh.
Lý Phong Tuấn càng cảm thấy khó hiểu: “Mẹ của đứa trẻ đâu?”
“Tôi không có tin tức.”
“..” Lý Phong Tuấn càng lúc càng bối rối.
Nhưng nhìn ánh mắt lảng tránh của Mộng Yến Mi, anh ta liền biết Mộng Yến Mi không muốn nhắc tới chuyện này.
Vì vậy anh cũng không hỏi gì thêm, chỉ nói: “Nếu không lấy được máu cuống rốn thì chỉ có thể điều trị bảo tồn. Tuy nhiên, với cách điều trị này, trong thời gian dài phải ở trong môi trường vô trùng, gần như cô lập với thế giới.”
“Chỉ có một cách duy nhất?” Mộng Yến Mi bất đắc dĩ hỏi, “Không còn cách nào khác sao?” Lý Phong Tuấn nói: “Trong tương lai gần, với sự phát triển của khoa học y tế, có thể có những phương pháp điều trị tốt hơn, nhưng xét về kỹ thuật y học hiện nay thì chỉ có cách này” Mộng Yến Mi rơi vào yên lặng.
Lý Phong Tuấn lại nói: “Bác vẫn nên cân nhắc điều này. Tôi đề nghị nên tìm mẹ ruột của đứa bé càng sớm càng tốt để lấy máu cuống rốn”
“Nhất định phải là mẹ đẻ sao? Người khác không được sao?”
“Không được” Lý Phong Tuấn nói, “Nhóm máu của đứa trẻ này là nhóm máu hiếm, cho dù là mẹ ruột cũng không chắc có thể hợp nhau 100%” Mộng Yến Mi lại im lặng.
Bà ta nói: “Để tôi nghĩ kí đã”
“Được” Lý Phong Tuấn rời đi.
Một lúc sau, Cung Dận đi tới, thấy Mộng Yến Mi vẻ mặt buồn bực, liền hỏi: “Anh ta nói gì 2”
“Bác sĩ Lý nói tốt nhất nên tìm mẹ ruột của bé Luật càng sớm càng tốt và phải cùng loại với máu cuống rốn”
“Vậy.”
“Nhưng em không muốn”
“Muốn em đi cầu xin Vân Giai Kỳ sao? Chuyện này vẫn chưa ai biết, nếu nó lan ra ngoài, để nhà họ Bạc và Vân Giai Kỳ biết được thì…”
“Em không muốn nhà họ Bạc và Vân Giai Kỳ biết được thân thế của bé Luật vậy định mặc kệ thằng bé sao?” Cung Dận có chút tức giận: “Em không thấy rằng mình rất ích kỷ khi đối xử với Cung Bắc như vậy sao?” Mộng Yến Mi ấm ức nói: “Em sợ…Cung Dận, em sợ rằng Cung Bắc sẽ rời bỏ em, em không thể sống mà không có nó!”
“Yến Mi, có lẽ sau khi thân thế của Cung Bắc được công khai, mọi thứ có thể sẽ không trở nên tồi tệ như em nghĩ! Anh cũng không thể sống thiếu Cung Bắc. Nhưng thay vì mất đứa nhỏ, anh thà rằng đứa nhỏ khỏe mạnh trở về với nhà họ Bạc, anh không muốn thấy nó bị hành hạ bởi căn bệnh này”..” Mộng Yến Mi không nói gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.