“Cậu Phi, cậu cũng ở đây à?” Cung Phi làm biếng trả lời, chẳng qua chỉ là Lý Đông Hạo mà thôi, không đủ để anh ta phải bận tâm.
Thấy Cung Phi phớt lờ mình, Lý Đông Hạo đương nhiên cảm thấy mình tự chuốc vạ vào thân.
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng cất lên: “Là tôi” Lý Đông Hạo nhìn theo hướng tiếng nói phát ra và thấy Vân Giai Kỳ đang ngồi ở chỗ ngồi, ôm Cung Bắc trong tay, anh ta thờ ơ nhìn cô.
Rõ ràng là cô đã tát Mục Tâm Liên nhưng cô lại vẫn ra vẻ cây ngay không sợ chết đứng, Lý Đông Hạo cảm thấy rất ngạc nhiên.
Vẻ ngoài của Vân Giai Kỳ chắc chắn thuộc loại khiến cho người ta phải kinh ngạc ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng lại nhìn mãi không thấy chán.
Cô không ăn mặc sang trọng và duyên dáng giống như Mục Tâm Liên, nhưng trang phục đơn giản ấy có thể che giấu sự thanh lịch của cô.
Đàn ông có ấn tượng bản năng với phụ nữ đẹp, dù bị người phụ nữ đó đã tát vào mặt vợ mình nhưng giọng điệu của Lý Đông Hạo lại có phần kiềm chế.
“Tại sao cô lại đánh vợ tôi?”
“Đánh thì đánh thôi lại còn phải hỏi tôi tại sao à? Miệng bà †a không sạch sẽ, đã nói những lời xúc phạm tôi, không đáng đánh sao?” Lời nói của Vân Giai Kỳ lại khiến Lý Đông Hạo tức giận.
Mục Liên Thúy nói: “Cô thật là kiêu ngạo. Cô có biết anh rể tôi là ai không mà dám đắc tội? Cô là cái thá gì? Là người tai to mặt lớn lắm hay sao?”
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354292/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.