Từ Nguyên lúng túng ấp úng nói: “Có phải…đó là tổng giám đốc.
Bạc?”
“Có bao nhiêu tổng giám đốc Bạc ở cái thủ đô này? Có bao nhiêu nhà họ Bạc ở đây?” Chỉ có một nhà họ Bạc quyền quý mới có thể gọi xưng hô là một gia tộc!
Từ Nguyên hoàn toàn sững sờ: “Tổng giám đốc Bạc sao lại ở đây?!”
“Là chồng của Trần Khánh Linh mời tới đúng không?”
“Đúng vậy, tổng giám đốc Lục thể diện như thế, dĩ nhiên có thể mời được người nhà họ Bạc rồi!”
Câu nói nghe rất êm tai.
Trần Khánh Linh không giấu nổi niềm tự hào nói: “Chồng tôi đã mời họ đi ăn tối. Vì tổng giám đốc Bạc đang ở đây nên hãy chú ý lời nói của mọi người nhé. Chú ý ăn nói, bằng không đừng trách tôi nói lời khó nghe trước mặt, nếu ai đắc tội với tổng giám đốc Bạc tôi không chắc sẽ giữ được mạng cho người đó đâu.”
Khi nghe thấy điều này, một nhóm người đã im lặng.
Một số người rút lui.
Ngoại trừ Trần Khánh Linh ra, hầu hết những người trong lớp đều là người bình thường.
Làm sao họ dám tưởng tượng rằng một ngày nào đó họ sẽ có đủ tư cách để ngồi cùng bàn với người nhà họ Bạc.
Một số người ngạc nhiên vì chồng của Trần Khánh Linh lại có thể mời được Bạc Tuấn Phong, có một số người lại rụt rè khi ngồi chung bàn với Bạc Tuấn Phong, vì sợ nói sai điều gì đắc tội với người của gia tộc tôn quý nhất nước Quốc Hoa.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354029/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.