Vân Ngọc Hân nói tiếp: “Con biết con không phải là con ruột của mẹ, nhưng mà mà giữa mẹ con chúng ta có quan hệ huyết thống hay không có quan trọng không? Hơn hai mươi năm nay mẹ luôn là mẹ của con, điều này vĩnh viễn sẽ không thay đổi.
Cho dù con không phải con ruột của mẹ nhưng mà mà con vẫn luôn coi mẹ là mẹ ruột của con, ngoài mẹ ra, con sẽ không nhận ai khác là mẹ!”
Những lời nói này, nói ra vô cùng sâu sắc, chân thành.
Lâm Tĩnh Anh cảm động tới mức ngây ngốc!
Bà ta đi tới bên giường, cảm động ôm Vân Ngọc Hân vào lòng.
“Ngọc Hân, chỉ cần câu nói này của con là đủ rồi!”
“Mẹ, cả đời này chúng ta là mẹ con của nhau, có được không?”
“Được, được!” Lâm Tĩnh Anh vội vàng gật đầu: “Cả đời này, mẹ chỉ có con là con gái duy nhất, bất kỳ người nào.
mẹ cũng sẽ không nhận!”
‘Vân Ngọc Hân và bà ta ôm chặt lấy nhau.
Vân Lập Tân đứng bên cạn định nói lại thôi.
‘Vân Ngọc Hân nhìn ông ta, đột nhiên mở miệng: “Cha, cha đừng trách mảng mẹ nữa, chúng ta mới là người một nhà, không phải sao? Bây giờ, Vân Liên gặp khó khăn, vào úc như thế này, chúng ta càng không thể loạn, chúng ta cùng nhau hợp lực.
nghĩ cách, nói không chừng còn có thể cứu được Vân Liên!”
Vân Lập Tân ảo não nói: “Cứu kiểu gì? Con nghiệt chủng kia cầm được bản hợp đồng trong tay, ba ngày sau, nó sẽ đem người tới Vân Liên công chứng, cha có thể làm gì chứ?”
Hai từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/353974/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.