Không biết bọn họ nói gì với Bạc Ngạn Thiên, rõ ràng là ông cụ Bạc tức không nhẹ.
“Vậy mà cô ta còn làm ra chuyện hoang đường như thế… Rốt cuộc năm năm trước đã xảy ra chuyện gì? Sao cô ta còn sống?”
‘Vân Lập Tân vừa định nói gì đó, nhìn thấy Bạc Tuấn Phong cũng đến đây, lập tức thu liễm một chút, đứng dậy với Lâm Tĩnh Anh, cười nói với Bạc Tuấn Phong: “Tuấn Phong, cậu tới rồi.”
Lâm Tĩnh Anh đỏ mắt nhìn anh một cái, nhẹ nhàng cầm khăn lụa lau nước mắt.
Bạc Tuấn Phong đi qua: “Làm sao vậy?”
Bạc Ngạn Thiên nhìn thấy anh tới, không nhịn được chất vấn anh: “Cháu biết chuyện này từ khi nào?”
Bạc Tuấn Phong hỏi lại: “Ông nội nói chuyện nào?”
Bạc Ngạn Thiên: “Chuyện Vân Giai Kỳ còn sống!”
Bạc Tuấn Phong lạnh lùng nhướng mày, nhìn thoáng qua Vân Lập Tân và Lâm Tĩnh Anh, vẻ mặt không chút thay đổi: “Cô ấy còn sống, không được sao?”
‘Vân Lập Tân và Lâm Tĩnh Anh lập tức nghẹn họng Bạc Tuấn Phong tiến lên một bước hỏi “Chẳng lẽ các người đều không hi vọng cô ấy còn sống?”
Vân Giai Kỳ là con gái của bọn họ.
Cho dù xảy ra chuyện gì, nhưng ở trước mặt bọn họ, chưa từng nhìn thấy một chút vui sướng.
Bạc Ngạn Thiên không vui nói: “Có thể để ý được sao? Nếu cô ta còn sống, vì sao lại gạt chúng ta? Năm năm trước, chuyện cô ta chết đã ầm ï cả thành phố đều biết. Bây giờ đột nhiên sống lại, bảo Lập Tân và Lâm Tĩnh Anh ăn nói thế nào với bên ngoài? Nhiều năm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/353801/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.