Nhưng mà Mạn Nhi không ở chỗ Bạc Tuấn Phong, cũng không ở nhà họ Vân này, rốt cuộc là bị người nào đưa đi.
Từ xưa tới nay cô không kết thù với người khác, lại càng không thể nghĩ tới, sẽ là ai có động cơ đưa Mạn Nhi đi “Thôi, người không có ở đây”
Vân Giai Kỳ nói với vệ sĩ: “Cùng tôi tới cục cảnh sát”
“Dạ, cô Tống”
Một đám người hộ tống Vân Giai Kỳ rời đi Lâm Tĩnh Anh nhìn bóng lưng Vân Giai Kỳ, đã hận tới mức nghiến răng nghiến lợi.
Bỗng nhiên cô xuất hiện, đột nhiên dẫn theo một đám người, giống như gió bão cuốn sạch trên dưới nhà họ Vân.
Trước đây Vân Giai Kỳ là một cô gái nhu thuận yếu đuối, sao lại biến thành như bây giờ.
Nhìn đám vệ sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh nghe lệnh cô như vậy, bà ta chỉ cảm thấy, lần này mặt mũi của bà ta đã mất sạch.
Lâm Tĩnh Anh coi trọng thể diện nhất, bây giờ thể diện đều bị Vân Giai Kỳ giảm nát ở dưới chân.
Bà ta nhất thời tức quá, tức giận nói thầm một câu: “Không hiểu gì hết! Không biết kiểm điểm một chút nào, vô duyên vô cớ mất tích năm năm, đột nhiên dẫn theo con gái riêng trở về, tưởng răng chuyện này vinh quang lắm à? Người không thấy nữa không đi báo cảnh sát, dẫn theo nhiều người ra quân ồ ạt tới nhà họ Vân, may mà người này không phải người ngoài, nếu không chẳng phải nhà họ Vân sẽ mất hết mặt mũi!”
‘Vân Giai Kỳ bất chợt dừng bước lại.
Con gái riêng?
Gương mặt cô lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/353795/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.