Vân Giai Kỳ nghiến răng, không nói nên lời.
Cô ước gì anh có thể cút đi sớm một chút!
Bạc Tuấn Phong cúi đầu, gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc, chóp mũi chạm vào chóp mũi cô, khoảng cách gần như vậy, cho nên cô hoàn toàn có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp truyền từ chóp mũi và môi anh tới.
“Nói. Em muốn”
“Tôi không muốn!”
Vân Giai Kỳ đẩy mạnh anh ra: “Tốt nhất là anh vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!”
Sau khi nói xong, cô lập tức trở về phòng ngủ.
Vân Giai Kỳ khóa trái cửa lại, ngồi ở trên giường, cách rất lâu, cô nghe thấy tiếng đóng cửa lại Anh đi rồi Vân Giai Kỳ như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm một hơi, giống như chỉ cần người đàn ông này rời đi, cô mới có cơ hội để thở.
Anh đi tìm Vân Ngọc Hân của anh rồi!
Tốt nhất là hai người yêu thương lẫn nhau, đừng dây dưa với cô nữa.
Người đàn ông này, cô từ bỏ!
Trong bệnh viện.
‘Vân Ngọc Hân mới tỉnh lại, thì thấy Vân Lập Tân và Lâm Tĩnh Anh.
“Cha, mẹ… Con làm sao vật ôm ngực vừa ngồi dậy.
“Ngọc Hân, cuối cùng cháu cũng tỉnh rồi”
Ông cụ Bạc cũng kích động đứng dậy.
Ông ta ngồi ở bên giường, kéo tay cô ta, đau lòng nói: “Bác sĩ nói cháu tái phát bệnh tim, ngất xỉu ở ven đường, thế nào rồi? Có đỡ hơn chút nào không?”
“Ông nội…”
Vân Ngọc Hân dịu dàng cười, lắc đầu nói: “Cháu không sao đâu, là cháu không tốt, lại khiến ông nội lo lắng”
.. Cô ta vừa Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/353786/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.