Phó Sảng đang định nói chuyện, bỗng nhiên ánh đèn trong phòng tối sầm. Màn đêm đột ngột chiếm lấy tầm mắt, cô không thấy bất cứ ánh sáng nào, chỉ cảm nhận được cái hôn Trần Duy Lặc đột nhiên áp xuống.
Anh đè cô lên chiếc ghế mây cứng rắn. Tay vuốt lót tóc sau gáy cô, miệng quấn quanh lưỡi cô m*t lấy. Phó Sảng đẩy cơ thể anh không được. Cánh tay càng lúc càng có lực siết chặt vòng eo cô ôm lấy. Nụ hôn áp xuống cũng không còn ôn nhu kiềm chế như hôm qua, mà luôn bá đạo xâm lược cô, khiến cô không còn sức chống cự.
Trần Duy Lặc hôn rất lâu, cho đến khi cô nghẹt thở, anh mới nới lỏng môi cô.
Phó Sảng từ từ mở đôi mắt đang nhắm, nhìn rõ đôi mắt Trần Duy Lặc trong đêm đen. Khoảnh khắc đó, tiếng tim đập dưới đáy lòng cô bị phóng đại vô hạn, vang vọng từng hồi bên vành tai.
"Có thể cho anh thêm một cơ hội nữa không?" Trần Duy Lặc vuốt mặt cô.
Gương mặt Phó Sảng nóng bỏng, vẫn đang th* d*c dồn dập. Cô đột nhiên cảm thấy trước ngực nặng trĩu, thấy anh vùi vào ngực cô rúc vào, cô lập tức vỗ đầu anh.
"Dậy đi."
Trần Duy Lặc đau tê đầu, kêu lên một tiếng ngồi dậy, nghe thấy tiếng Phó Sảng sửa sang quần áo. Phó Sảng nhìn xung quanh tối đen như mực, không cùng Trần Duy Lặc tiếp tục dây dưa, đứng dậy đi về phía khu lều trại. Cô vừa ra khỏi cửa, Trần Duy Lặc cũng theo sát đến, luôn đi bên cạnh cô bầu bạn. Chờ cô an toàn trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-tang-da-dinh-chi-mong-du/5066725/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.