"Nhóm bọn tớ đã quay xong rồi, sẽ không sửa." Đào Đào nói thẳng với cô.
Phó Sảng không khỏi cảm thấy châm chọc. Cô hỏi cậu ta: "Cậu không phải lớp trưởng sao? Cứ thế này mà làm gương à? Lật lọng."
Đào Đào ghét nhất bị nói lật lọng, phản bác cô: "Chỉ là trùng chủ đề thôi, nội dung đâu có giống nhau hoàn toàn. Cậu sợ cái gì?"
"Đào Đào, cậu thật làm người ta thất vọng." Đây không chỉ là vì chuyện trùng chủ đề. Phó Sảng lười nói thêm một câu nào với cậu ta, quay đầu đi thẳng.
Chu Giai Giai nhìn khuôn mặt tối sầm của Phó Sảng, tâm trạng rất tốt. Chỉ cần Phó Sảng không vui, cô ta liền vui vẻ.
La Mã đã biết chuyện này, tâm trạng vốn đã không tốt lại càng bị bao trùm bởi mây đen. Lần này các cô chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt. Hy vọng duy nhất là giáo viên có thể nương tay khi chấm điểm hai bài tương đồng, dù sao điểm bài tập môn này chiếm tỷ lệ rất cao.
Phó Sảng tối đó cùng Trần Duy Lặc vội vàng ăn một bữa tối, sau đó cùng anh đi đến sân huấn luyện. Trần Duy Lặc làm nũng với cô một lát trước khi vào sân bóng rổ huấn luyện. Anh hôn Phó Sảng, bị Chu Giai Giai thấy được. Chờ Phó Sảng về phòng tập, lại là bầu không khí im lặng tương tự bao vây lấy cô.
Sinh viên năm nhất không để ý đến cô. Sinh viên năm ba, năm tư ngồi tụ tập một chỗ nghỉ ngơi. Cô ngượng không dám đi đến đó ngồi, sợ người khác biết cô bị cô lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-tang-da-dinh-chi-mong-du/5066709/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.