Phó Sảng mím môi cười: "Nói ra không linh nghiệm."
Trần Duy Lặc rõ ràng hiểu Phó Sảng. Anh cười nói: "Chắc chắn không chỉ có một điều ước."
Phó Sảng dùng ngón tay quẹt bơ l**m vào miệng cười, một bộ dạng anh đoán đúng rồi nhưng em chính là không nói.
Cô lại chấm một miếng bơ định cho vào miệng, bỗng nhiên cổ tay bị Trần Duy Lặc nắm lấy, từ từ nâng lên đưa vào miệng anh.
Trần Duy Lặc nhấm nháp bơ ngọt, ánh mắt dõi theo khuôn mặt ngập tràn ý cười của Phó Sảng. Cơ thể anh càng lúc càng ép sát, đẩy cô dựa vào mép bàn.
Phó Sảng thò tay chỉ vào sâu bên trong cổ họng anh. Ý vị không cần nói cũng biết, hai người ngầm hiểu nhìn nhau cười.
Trần Duy Lặc kéo tay cô ra, bóp cằm cô nhìn.
Phó Sảng l**m môi, ánh mắt trượt từ mắt anh xuống đến chỗ đó, tay dò lên.
Cơ thể Trần Duy Lặc nóng lên ngay lập tức. Anh bỗng nhiên buông cằm cô, tay áp lên sau gáy cô, nâng mặt cô hôn. Phó Sảng há miệng m*t lấy lưỡi anh. Hai tay cô đã luồn vào trong.
Trần Duy Lặc bị cô k*ch th*ch đến không nói nên lời, chỉ có thể áp sát trán cô th* d*c. Cơ thể anh mềm nhũn dưới hành động của cô, bóp gáy cô hôn sâu.
Phó Sảng cắn vành tai anh hỏi: "Anh có thích không?"
Anh nghiêng mắt xem cô, đồng tử đỏ rực: "Thích, nhưng còn có thể học thêm."
Phó Sảng gật đầu: "Vậy em về xem thêm phim."
Trần Duy Lặc bỗng nhiên cười, gạt tóc cô nhíu mày: "Em nói gì?"
"Yamete," Phó Sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-tang-da-dinh-chi-mong-du/5066706/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.