" Mihawk ! Ngươi lại không để ý đến bản thân nữa rồi ! " Haruki vừa rầy Mihawk vừa băng bó những vết thương trên người hắn . Bởi vì duyên cớ hai người ở bên cạnh nên Mihawk dường như càng đẩy mạnh những lần luyện tập và khiến cho hắn gần như sắp ngất tỉnh bởi vì mệt mỏi sau mỗi lần luyện tập xong . Bên cạnh đó hắn còn khiến cho bản thân bị thương rất nhiều , mặc dù rằng chỉ là những vết trầy xước hoặc vết cắt nhỏ nhưng hắn cũng có thể khiến cho toàn thân của hắn trở nên tê liệt vì sử dụng quá nhiều sức .
Dưới tình trạng này càng khiến cho hai người lo lắng hơn , đặc biệt là Haruki . Khi nhìn thấy mỗi lần Mihawk sắp ngất tỉnh sau khi luyện tập , cô đều cảm thấy rất khó chịu và lo lắng với sự vô tâm với chính bản thân của Mihawk . Haruki sẽ nhờ anh đưa Mihawk vào bên trong nhà và băng bó lại các vết thương của hắn . Đã có nhiều lúc Haruki đã phải khóc bởi vì không thể nào ngăn lại Mihawk được .
" Không sao đâu , Haruki tỷ ... Đây chỉ là vượt qua giới hạn của bản thân ta và đẩy nó xa hơn ... " Mihawk lẩm bẩm , tránh đi ánh mắt của cô .
" Ta biết ngươi đây là muốn nhanh chóng mạnh hơn ... nhưng ta không mong ngươi lại như thế này ... "Haruto nhíu mày nhìn hắn rồi thở dài . Anh đưa tay lên nhu nhu thái dương rồi nhìn ra bên ngoài cửa sổ .
" Đẩy sự chịu đựng của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-tac-vuong-chi-sinh-doi/1136579/chuong-110.html