Chương trước
Chương sau
“Cái gì mà tổ chức từ thiện chứ, người ta không có chỗ ở, không lẽ đểanh ta ở ngoài đường?!” Triệu Noãn Noãn không ủng hộ cách dùng từ củacô.
“Sao có lại có thể ở ngoài đường kia chứ? Trong thành phố nhiều nhà trọ lắm sao? Sao anh ta nhất định phải ở đây a?”
“Xán Xán, mọi việc không như em nghĩ đâu…”
“Không phải như em nghĩ vậy là như thế nào?” Cô thấy vẻ mặt phức tạpcủa của Triệu Noãn Noãn, bỗng nhiên lóe lên một suy nghĩ, “A!!!”
“Em ‘A’ cái gì?” Triệu Noãn Noãn che miệng cô.
“Noãn Noãn ca, anh không phải là…” Xán Xán hoảng sợ trợn tròn hai mắt.Một phúa trước cô mới bừng tỉnh ra, chắc chắn là thế! Cái tên yêu tinhhại người trong phòng kia nhất định là dựa vào nhan sắc của mình mê hoặc Triệu Noãn Noãn đàng hoàng (AA: … của ta=)) ),sau đó từng bước từngbước đến đây ăn uống chùa! Nói cách khác….Noãn Noãn chuẩn bị bao nuôihắn!
Ý thức được mức độc nghiêm trọng của sự việc, Xán Xán lậptức kéo tay áo của anh, “Noãn Noãn, anh không thể như vậy a! Mặc dù sốlượng Gay có hơi ít một chút, nhưng anh cũng không thể vì …. Cái loạingười này mà….mà…” ‘Bao nuôi’ hai chữ này cô thực sự không nói nên lờia!
Mặc dù không biết Xán Xán muốn nói gì, nhưng Triệu Noãn Noãn lập tức ý thức được những ý nghĩ trong đầu cô lúc này so với chân tướng sự việc xấu xa hơn gấp trăm lần “ Xán Xán, anh cam đoan không giống với những gì em đang nghĩ!”
Giải thích chính là che dấu a! Tô XánXán đã tự thừa nhận trong lòng rằng Cao Vũ chính là dạng ăn cơm chùa.(AA: thế còn nàng =,,=!” )
“Hai người đang nói về gì thế?” Cao Vũ ở trong phòng không biết từ lúc nào đã tới phía sau bọn họ.
“Không có gì, bọn tôi đang thảo luận buổi trưa ăn cái gì thôi” Triệu Noãn Noãn âm thầm giật Xán Xán một phát.
“Đâu có? Rõ ràng là…” Rõ ràng đâu có thảo luận chuyện ăn cơm! Đáng tiếc chỉ mới nói được một nửa đã bị Triệu Noãn Noãn trợn mắt nhìn, cô khôngthể làm gì khác hơn là không nói nữa, ai kêu cô cũng là dạng ăn cơmchùa? (AA: hắc hắc)
“Rõ ràng là cái gì?”
“Rõ ràng là thảo luận xem anh thích ăn cái gì, sợ anh ăn không quen.” Người máy chân chó Xán Xán lại nổi lên.
“Em họ khách khí quá rồi, anh cái gì cũng ăn, rất thoải mái.”
Thoải mái cái rắm! Mở to mắt nói lời bịa đặt mà!
“Em họ còn không đi lấy hành lý vào cho anh à?”
“Được! Tôi lấy! Tôi đây sẽ đi lấy!”
“Cám ơn em họ nhá! Anh chưa từng thấy ai nhiệt tình như em họ hết á.”
Tô Xán Xán cười mà còn khó coi hơn cả khóc.
Cứ như vậy, Cao Vũ chính thức vào ở trong nhà Triệu Noãn Noãn, ba người bắt đầu sống chung dưới một mái nhà.
Không đúng! Phải nói là Tô Xán Xán bắt đầu cuộc sống khổ nạn khi bị hai ngọn núi lớn áp bức! =))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.