Nói tới Xán Xán bởi vì bị Lạc Thiểu Tuấn kích động, tức giận quá mức,làm lượng adrenaline tăng cao, lôi tay Triệu Noãn Noãn đi một đoạn đường dài, chờ tới khi phục hồi tinh thần, hai người chạy tới đường cái.
Xán Xán buông tay ra, nhất thời có chút chán nản.
Chuyện kéo người rời đi như vậy, ở trong tiểu thuyết không phải là dovai nam diễn sao? Vì sao một nữ nhân như nàng cũng dũng cảm làm rachuyện như vậy? Lại nghĩ tới mới vừa rồi ở trong phòng làm việc kia mặtcủa Triệu Noãn Noãn toàn một màu đen, hào khí lúc đẩy cửa chạy ra đãmất, nàng cúi đầu như đang rất hối hận.
“Đang suy nghĩ gì đấy?” Tay nàng vừa buông ra, trong lòng Triệu Noãn Noãn không khỏi có một chút mất mát.
“Noãn Noãn ca…” Xán Xán vẻ mặt đau khổ ngẩng đầu, “Mới vừa rồi hắn cũng là nói nhảm , ngươi… Ngươi đừng nóng giận…” Thật ra thì nàng không cầngiải thích với hắn, nhưng vừa nghĩ tới hắn hiểu lầm, chính là không nỡ.
Khóe miệng Triệu Noãn Noãn cố nén nụ cười, nghiêm mặt nói, “Ta biết.”
“Ngươi tin tưởng ta?” Không nghĩ tới hắn đáp sảng khoái như vậy, XánXán nhất thời kinh ngạc, nói thật Lạc Thiểu Tuấn mới vừa nói mập mờ nhưvậy, ngay cả ta thiếu chút nữa cũng tin, nhưng Triệu Noãn Noãn khôngchút nghĩ ngợi liền tin ngay… Chẳng biết tại sao, đáy lòng dâng lên titỉ ấm áp.
Triệu Noãn Noãn gật đầu, chẳng qua là không nháy mắt ngó chừng nàng.
Nha đầu ngốc, ngươi nói láo ta còn không nhìn ra được sao?
Bị ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ta-ket-hon-sao/3276429/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.