“Làm sao ngươi có thể hồ đồ như vậy?” Thân thể là của mình, làm sao bịthương cũng không biết, nếu để cho nàng sống một mình thì không biết sẽra sao?
“Thật xin lỗi…”
Thấy nàng bộ dạng vô tội, tứckhông chịu được nhưng không thể làm gì khác hơn là nói, “Thôi, ngươi đưa tay đây ta đi lấy thuốc bôi cho.”
Hắn vội vã lấy cái hòm thuốc ra, từ bên trong lấy ra một lọ dược thủy.
“Đưa tay đây.”
Giống như hài tử làm sai chuyện, Xán Xán biết điều một chút đưa tay vào trong tay hắn, hắn nắm lấy tay nàng, nhìn bàn tay mảnh khảnh trong lòng mơ hồ đau nhói, “Làm sao biến thành như vậy…”
“Đau!” Dược thủy dính vào vết thương, Xán Xán bị đau kêu lên.
“Nhẫn nại chút.” Triệu Noãn Noãn tiểu tâm dực dực, “Vết thương không sạch, nhất định phải trừ độc, nếu không sẽ nhiễm trùng.”
Xán Xán cắn răng gật đầu, mắt thấy Triệu Noãn Noãn dùng bông, cẩn thậnthay nàng trừ độc trên vết thương từng chút một, sau đó bôi thuốc đỏ,rồi cầm băng gạc tinh tế buộc lại… Động tác mềm nhẹ, tròng mắt đen nhánh lộ ra chân tình.
Nàng chỉ như vậy yên lặng nhìn, cũng bất tribất giác nhập thần, bộ ngực dâng lên ti tỉ ấm áp. Hôm nay đã trải quamột ngày dài như vậy, duy chỉ có giờ phút này nàng mới có loại cảm giácan tâm, phảng phất cảm giác người nam nhân trước mắt này có thể… Có thểche chở cho nàng cả đời…
“Xong rồi.”
Triệu Noãn Noãnngẩng đầu, cùng lúc ánh mắt đụng vào ánh mắt của nàng, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ta-ket-hon-sao/3276419/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.