Chương trước
Chương sau
So với lầu một trang hoàng, lầu hai có phong cách cao nhã hơn, kính mờkhắc hoa đem ghế ngồi trong phòng tách ra, cùng nhau đi tới, khách nhânđều trang phục sang trọng, nói chuyện cũng rất thấp giọng lời nói nhỏnhẹ. Trên sân khấu có nghệ sĩ vi-ô-lông đang trình diễn, hoàn cảnh tuyệt đến không có gì để nói.

Nói thật, nàng lớn tới như vậy nhưng chưa từng tới nơi cao như cấp như vậy nên không khỏi hơi khẩn trương.

“Mời ngồi.” Lạc Thiểu Tuấn đi trước, thay nàng kéo ghế ngồi ra.

Một quý ông tốt! Xán Xán bận rộn nói cám ơn, ngồi vào chỗ.

Hai người ngồi vào chỗ của mình, thực đơn liền được đưa đến.

“Xin hỏi hai vị định dùng món gì?”

Lạc Thiểu Tuấn khẽ mỉm cười, làm thế ý bảo ưu tiên phụ nữ.

Phòng ăn cao cấp, thái độ phục vụ chính là không phản đối a! Xán Xánnhìn xuống kích động trong lòng, hướng thực đơn vừa nhìn, mồ hôi lạnhxuất hiện. Này, này, làm sao toàn là tiếng Anh vậy? Nàng tốt nghiệp đạihọc cũng đã bao nhiêu năm, làm sao còn có thể hiểu được?

Ngẩngđầu nhìn Lạc Thiểu Tuấn, người ta vẻ mặt mỉm cười đang nhìn mình, làmsao không biết xấu hổ nói với hắn mình xem không hiểu? Thôi, bất cứ giánào ! Xem chút thì có thể sẽ hiểu sao!

Xán Xán cúi đầu cẩn thận nghiên cứu.

Cái từ này đơn giản thật giống như đã biết, cái này cũng biết, nhưng là ngay cả…

-_- [] [] []

Xán Xán không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là ngẩng đầu nhìnngười hầu bàn, “Xin hỏi, các ngươi nơi này có món ăn gì đặc sắc?”

Này vừa hỏi, người hầu bàn nhất thời hai mắt sáng lên, cơ hội kiếm tiền tới!

“Xin chào hai vị, chúng ta nơi này món ăn đặc sắc có rất nhiều, như tôm hùm muối, tôm hùm từ châu Úc vận chuyển riêng tới, vô cùng mới mẻ. Còncó loại trứng cá sushi, cua buổi sáng hôm nay mới từ Hokkaido Nhật Bảnchở tới đây. Còn có Bồi Căn nga can, nga can là từ nước Pháp vận chuyểntới tới, vô cùng đáng tin…”

Vị kia nói đạo lý rõ ràng xong, Xán Xán càng ngày càng thêm sốc, đây rốt cuộc là ăn thức ăn hay là ăn vémáy bay nha? Nàng len lén liếc mắt mấy chữ Arab có thể xem hiểu chút ít, nàng định cách.

Thật ra thì, nàng chỉ cần ăn cơm chiên trứng thôi!

“Xin hỏi có rau không? Ta muốn được ăn nhẹ một chút.” Được rồi, rau dưa so với thịt tiện nghi sao!

Người hầu bàn ngẩn ra, lập tức nói, “Tiểu thư vận khí thật là tốt,phòng ăn chúng tôi mới vừa đẩy ra một bát canh thịt gà nấm đông cô, vôcùng mỹ vị, hơn nữa rất dưỡng nhan.”

Nấm đông cô? Hẳn là một loại ma cô a, quý ở chỗ nào! Thịt gà? Nơi nào cũng có, vốn không thể nào bay được!

“Tốt, ta gọi món này.”

Người hầu bàn lập tức mặt mày hớn hở, “Đây là nấm đông cô thượng đẳngphòng ăn chúng ta mới mua từ Nhật Bản về, ánh mắt của tiểu thư quả nhiên độc đáo!”

Xán Xán khóe miệng co giật một chút.

“Gà từ nhập giống từ nước Đức, chúng ta đã cải biến, lợi dụng phương pháp chăn nuôi từ sữa, khiến cho chất thịt vô cùng tươi mới, rất thích hợp chophái nữ dùng ăn.”

Xán Xán khóe miệng vừa co quắp một chút.

“Phòng ăn chúng ta đã mời bếp trưởng tốt nhất nước Pháp, khẩu vị hết sức độc đáo.”

Nghe xong những thứ này, Xán Xán rốt cục gánh không được, mời tới một trận gió đem nàng thổi đi sao, thổi đi…

Bởi vì phán đoán sai lầm, đã chọn đúng món ăn xa xỉ, Xán Xán mới vừa rồi tâm tình còn hưng phấn, nhất thời buồn bực ập tới.

“Tô tiểu thư nhìn qua có chút không vui?” Lạc Thiểu Tuấn bỗng nhiên lên tiếng.

Có thể vui được sao? Hồi lâu, một chén cháo loãng nấm hương gà được đem lên, quá phận nhất chính là phía trên có một chút rau thơm! Rau thơm a! Xán Xán mau hôn mê.

“Còn nói đồ ăn đúng khẩu vị? Tôi sẽ gọi người hầu bàn tới đây một lần nữa.”

“Không cần, không cần! Ta rất thích!” Xán Xán bận rộn khoát tay, đồ mắc như vậy, chỉ sợ đi lên chính là món ăn nhang vòng, nàng cũng nuốtxuống! Nhắm mắt lại hung hăng ăn một ngụm, nuốt xuống, Xán Xán chợt nhớtới Triệu Noãn Noãn, bây giờ nàng thật muốn ăn món ăn hắn làm nga!

Lạc Thiểu Tuấn cười nhợt nhạt một tiếng, “Nếu như Tô tiểu thư thích ănmón này, chúng ta sau này có thể thường xuyên tới đây ăn.”

Mộtlần là đủ rồi, còn thường xuyên… Chờ một chút! Hắn mới vừa nói cái gì?Thường xuyên? Này này này… Đây chẳng lẽ là ám chỉ, bọn họ sau này còn có thể tiếp tục liên lạc! ! !

“Lạc tiên sinh nói sau này…” XánXán nghi ngờ nhìn hắn, ở trong ấn tượng của nàng, xem mặt không cũng làđã quá hạn trở thành phế thãi?

“Tô tiểu thư khách khí, gọi ta Tuấn là được rồi.”

Cao Vũ cũng thường cười, nhưng nụ cười kia thật giống như vĩnh viễn cất giấu âm mưu, Noãn Noãn cười lên thật ấm áp, nhưng là hết lần này tớilần khác hắn cũng không thường cười, mà cái Lạc Thiểu Tuấn trước mắtnày, luôn là chứa nụ cười ở khóe miệng, nhu hòa phảng phất xuân phongphảng phất, làm cho người ta không nhịn được thư thái.

“Tuấn thiếu gia…” Nàng tựa như quỷ thần xui khiến vậy thuận miệng gọi ra.

Lạc Thiểu Tuấn gật đầu, “Ta gọi ngươi Xán Xán được không?”

“Được…” Nàng đã mau bị đốn ngã.

Song, một tiếng vang phá vỡ mơ màng của Xán Xán, nàng tự nhiên theo tiếng động nhìn lại, nhất thời u mê.

Này hai người kia làm sao lại đến đây? Khoa trương nhất chính là, bọnhọ đang ngồi ở cách vách, thế mà nàng cho tới bây giờ mới phát hiện! ! !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.