Chương trước
Chương sau
Không nghĩ tới sắc mặt Triệu Noãn Noãn trầm xuống, “Tô Xán Xán, ngươichớ gạt ta, đêm hôm đó nhà Nhan Như Ngọc căn bản là không có ai ở nhà!”

“Làm sao ngươi biết?” Lời vừa ra khỏi miệng, Xán Xán phát hiện mình nói lỡ miệng, bận rộn che miệng lại hướng Triệu Noãn Noãn lúng túng nháymắt mấy cái.

Thấy bức nàng tới bộ dáng này, Triệu Noãn Noãn bất đắc dĩ thở dài, hắn làm sao có thể không biết? Đêm hôm đó hắn một đêmkhông ngủ, chạy tìm những nơi nàng có thể đi, dĩ nhiên cũng không ngoàinhà Nhan Như Ngọc. Nhưng gõ nửa tiếng đồng hồ, ngay cả cửa cũng khôngmở, nàng làm sao có ở đó được?

“Nói, ngươi rốt cuộc đi đâu?”

“Ta… Ta cùng Như Ngọc… Đi ra ngoài… Đi ra ngoài…”

Câu này vừa nói, thanh âm Triệu Noãn Noãn vang vài phần, “Hơn nửa đêm, các ngươi hai cô bé đi ra ngoài? Đi nơi nào?”

Xán Xán chột dạ , “À đi… Đi giải sầu…”

Một đạo ánh mắt bén nhọn hiện lên, “Đi nơi nào giải sầu?”

“Thì… Đi bờ sông… Hóng gió…”

“Tô Xán Xán!”

Nặng nề một tiếng, Xán Xán cả kinh ngẩng đầu, nhất thời bị ánh mắtTriệu Noãn Noãn làm cho phát sợ, nàng cho tới bây giờ chưa từng thấy vẻmặt hắn như thế, sắc mặt xanh mét, ánh mắt sáng tỏ, gắt gao ngó chừngnàng. Trong lúc nhất thời, Tô Xán Xán có chút không biết làm sao, tronglòng dâng lên một loại cảm giác xa lạ, thấp giọng mở miệng, “Noãn Noãnca… Ngươi đừng nóng giận, ta sau này không dám…” Trông bộ dạng hắn nhưvậy thật rất đáng sợ.

Nhìn Xán Xán trở thanh hình dáng chimcút, tâm Triệu Noãn Noãn tựa hồ giật mình, hắn đưa tay sờ đầu nàng,giọng nói mềm nhũn ra, “Sau này, đừng làm loại việc ngốc ngếch này nữa,biết không?”

“Biết rồi…”

“Bờ sông gió lớn, có thể cảm lạnh.”

“Dạ…”

“Tốt lắm, ngủ đi.”

“Nha.”

Lúc này, thanh âm của nàng tựa như biết điều một chút, sau đó không nói tiếng nào bò lên giường, giống như hài tử biết đã làm sai, vâng lời,chỉ sợ đại nhân lại mắng nữa.

Triệu Noãn Noãn yên lặng nhìn chăm chú vào nàng, cũng theo lên giường.

“Xán Xán.”

“Dạ?” Nàng quuay đầu, tội nghiệp nhìn hắn, thật giống như dùng ánh mắt nói, không nên mắng ta nữa.

“Cao Vũ thật ra không có ác ý gì, ngươi chớ để trong lòng.”

“Dạ.”

“Nếu như ngươi thật sự tức giận hắn, ta có thể bảo hắn ra ngoài ở.”

“Không cần nữa!” Xán Xán vội lắc đầu, mặc dù chuyện này đối với nàng là có một chút chút ảnh hưởng, nhưng là chuyện đã qua, nàng tại sao có thể bởi vì chuyện này … phá hư nhân duyên của Noãn Noãn ca? Tuyệt đối không được!

Nàng cự tuyệt làm như vậy, tim Triệu Noãn Noãn nhất thời bị xiết chặt, sắc mặt âm trầm xuống, “Ngươi… Có phải hay không đã thích hắn?”

“Ngô…” Xán Xán đầu lắc đắc như trống bỏi, nàng đã bị lừa gạt, đánh chết cũng không muốn trêu chọc cái kia yêu tinh hại người kia nữa.

Triệu Noãn Noãn trong lòng bỗng nhiên dễ chịu, khẽ mỉm cười, “Biết rồi, ngươi ngủ đi.”

Xán Xán bị hỏi nhưng không giải thích được, hắn hôm nay là uống lộnthuốc sao? Một lát hung hăng, một lát cười híp mắt, quá không bìnhthường !

“Noãn Noãn ca, ngươi hôm nay thật kỳ quái.”

“Có sao?” Có tâm tình thật tốt nên giọng nói cũng dễ dàng hơn.

“Ngươi có phải có nơi nào không thoải mái không?”

“Không có.” Ánh đèn cũng bỗng nhiên trở nên rất nhu hòa.

“Nhưng là ngươi mới vừa rồi một hồi hung hăng, một hồi cười… Thật giống như…” Xán Xán nói thầm.

“Giống như cái gì?” Tường giấy màu sắc thật là đẹp mắt!

“Thật giống có vấn đề về sinh lý nha…”

…”Tô Xán Xán, ngươi ngủ đi cho ta!”

Xán Xán rốt cuộc hiểu rõ, nam nhân một tháng luôn vài ngày như vậy trở nên hỉ nộ vô thường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.