Ba giờ chiều, Gia Doanh chào đồng nghiệp rồi tới quán trà đối diện ngânhàng, gọi một phòng riêng. Phòng riêng trong quán trà không kín đáo nhưphòng riêng của tiệm ăn, chỉ dùng một bức bình phong vẽ tranh thủy mặcđể ngăn với đại sảnh, xung quanh đặt mấy chậu cây, tương đối yên tĩnh. 
Chị cố tình tới khá sớm. Những lúc vội vàng chị chẳng thể nào kiểm soát nổi cảm xúc của mình, nên muốn tới sớm một chút để lòng lắng lại. 
Trác Thiệu Hoa định nói gì, chị đã có thể đoán hơn phân nửa, Gia Doanh vô thức thở dài. 
Chị gọi điện về nhà, hôm nay bố mẹ đi siêu thị mua rau tề thái[1], Gia Hàng nói muốn ăn nem rán. Tử Nhiên nghe điện thoại, rau đã mua về, ông ngoại còn mua một con cá hoa vàng, rán lên thơm lừng, chắc dượng thích lắm. 
[1] Tên một loại rau, đồng thời cũng là một vị thuốc. 
Gia Doanh lại thở dài. 
Tiếp đó chị ấn số của Gia Hàng đang đi dạo phố với Ninh Mông và Tiểu Ngải,tiếng tạp âm trong điện thoại rất nhiều, Gia Hàng nói câu nào cũng phảihét lên, chị nghe mà phát mệt, nói vài câu liền cúp máy. 
- Thưa ông, mời qua bên này! 
Bên ngoài bức bình phong, giọng nói oanh vàng thỏ thẻ của cô nhân viên phục vụ vang lên thánh thót. 
Tưởng Trác Thiệu Hoa tới, Gia Doanh bèn đứng dậy. 
Người bước vào là Án Nam Phi. 
- Anh tới văn phòng của em, đồng thời nghe nói em ở đây. Gia Doanh, anhxin em, hãy cho anh nửa tiếng thôi, anh có chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-sao/2098842/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.