Xe dừng trước một cửa ngõ, mở cửa xe, bước trên con đường lát đá xanhbóng loáng, dường như đang đẩy cánh cửa lịch sử nặng nề, thời gian bỗngquay ngược lại, vương gia tướng tá lần lượt điểm trang bước lên sânkhấu. Con ngõ này mang trong mình những câu chuyện kể, bên trong làkhoảnh sân nhỏ một thời huy hoàng tới nay vẫn được người Bắc Kinh saysưa kể lại. 
Nhìn bề ngoài, nhà bố mẹ thủ trưởng chỉ là một tứ hợp viện bình thường, cổng lớn màu đỏ, đã bạc màu qua năm tháng. 
Cánh cửa kẽo kẹt mở ra, cậu lính cần vụ mặt mày trang nghiêm gật đầu với họ, không cười. 
Đập vào mắt là một bức tường đắp nổi màu trắng, vòng qua bức tướng đó mớiphát hiện ra nơi này rất rộng lớn, có hành lang đi dạo, cửa sổ các phòng bằng gỗ khắc những hoa văn phức tạp, trông rất cầu kỳ. Qua hành lang là tới trung viện, trong sân trồng hai cây cổ thụ. 
- Cây này là hải đường, cây kia là tử vi, đều có lịch sử hơn hai trăm năm. – Trác ThiệuHoa nói. – Tiền viện là dành cho người giúp việc và lính cần vụ, trungviện là phòng tiếp khách, thư phòng, phòng dành cho khách, hậu viện lànơi nghỉ ngơi của bố mẹ. Mẹ anh tuy làm công tác bảo tồn cây cổ thụ,nhưng bà thích hoa hồng và hoa bách hợp, ở hậu viện có trồng nhưng mùanày không có hoa. À, mình đi xem thủy tiên đi. 
Cô cúi nhìn Tiểu Phàm Phàm trong lòng mình: 
- Không đi! 
Nằm trên xe chòng chành nên cậu nhóc đã lăn ra ngủ, ngưỡng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-sao/2098836/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.