Vừa rồi mới gọi điện, sao đã chạy tới đây rồi? – Gia Doanh ngờ vực kéo rộng cửa ra, bước ra chào hỏi. 
Ninh Mông mù mịt: 
- Ai gọi điện ạ? 
- Chị, chị nghe nhầm rồi, là Tiểu Ngải! 
- Tiểu Ngải? – Ninh Mông kêu toáng lên. – Hôm qua nó bị người ta lấy trộm điện thoại trên xe buýt, mình với Chu sư huynh vừa mới an ủi nó xong! 
Trán Gia Hàng xuất hiện ba vạch đen, im vậy, người bị sốt cao nói năng lảm nhảm sẽ được tha thứ. 
Gia Doanh lại không để ý đến mấy chuyện đó, chàng trai trẻ tuổi tuấn tú khiến chị chú ý hơn: 
- Đây là? 
- Chào chị! Em là Chu Văn Cẩn, sư huynh của Gia Hàng. – Chu Văn Cẩn nhãnhặn tự khai lý lịch. – Ba năm ra nước ngoài, em luôn nhớ tới món sườn ủ muối của chị hai, vừa thơm vừa giòn. 
- Còn dám nói. – Ninh Mông tỏ vẻ coi thường. – Heo mang cho bọn em ăn, giữa đường lại bị anh cướp mất. 
Chu Văn Cẩn cười khẽ, liếc nhanh vào trong phòng rồi vội vã thu ánh mắt lại. 
Gia Doanh lập tức nhạy cảm nhận ra vị Chu sư huynh này không bình thường với Gia Hàng, chị lịch sự nói: 
- Vậy à, lần sau tới nhà chị, chị sẽ làm một đĩa to cho mấy đứa ăn no nê. 
- Cảm ơn chị. Gia Hàng không được khỏe ạ? – Người bên trong im lặng một cách khác thường. 
- Ừ, bị cảm lạnh, vừa mới từ bệnh viện về. 
- Chắc là bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-sao/2098834/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.