Trác Thiệu Hoa nhét bao thuốc vào ngăn kéo, ngón tay bỗng chạm phải thứgì lành lạnh, anh cúi xuống xem, là một chiếc hộp đồng hồ hình vuông.Anh gẩy tàn thuốc, dập thuốc đi, tiện tay cầm chiếc hộp lên. 
Khiđi ngang qua khu thương mại, lúc đợi đèn xanh, anh lại nhìn thấy tấmbiển quảng cáo đồng hồ nguyệt tướng kia, nhớ tới ánh sáng lấp lánh trong mắt Gia Hàng khi đó, có lẽ là nhiệt huyết dâng trào, sau đó anh đã đimua. 
Nhân viên bán hàng vừa gói quà vừa cười hỏi, có phải anh mua quà năm mới cho vợ hay không? 
Đúng vậy, trông anh chắc chắn là không còn ở độ tuổi đang yêu, điệu bộnghiêm chỉnh, cũng tuyệt đối không thể là một “tình nhân”, người tađương nhiên sẽ hỏi vậy. 
Anh lại không tài nào trả lời một cách rành mạch. 
Gia Hàng rốt cuộc là gì của anh? Trừ mối quan hệ về mặt pháp luật, thật sự không có từ nào thích hợp để hình dung. 
Trác Thiệu Hoa không thể nào lý giải được hành vi hoang đường quá sức tưởngtượng của Giai Tịch, anh thích trẻ con, nhưng nếu số phận đã định làkhông có, anh cũng không cố nài. Chu Ân Lai – vị Thủ tướng thứ nhất củanước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa mà anh vô cùng tôn kính – cũng không có con cái, chẳng phải vẫn bạch đầu giai lão với vợ mình hay sao! Đứa trẻra đời do người khác mang thai hộ giống như một sản phẩm tổng hợp, ngoài huyết thống, anh chưa từng nảy sinh bất kỳ tình cảm nào, bảo anh phảitiếp nhận thế nào đây? 
Giai Tịch đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-sao/2098830/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.