Trác Thiệu Hoa mặc áo khoác, nhét hồ sơ của Chu Văn Cẩn và Diêu Viễn vào tủ hồ sơ, xem nhật ký cuộc gọi trên điện thoại, không có cuộc gọi nàođặc biệt, anh bèn đóng cửa đi xuống. 
Khi ra khỏi cổng, cậu lính nhìn anh qua gương chiếu hậụ: 
- Thủ trưởng, lát nữa đi đón phu nhân trước ạ? 
Cậu ta nhớ mấy ngày trước thủ trưởng đã từng nhắc tới chuyện này. Anh ngảngười trên ghế, khép hờ đôi mắt, trong ánh chiều chênh chếch, sống mũithẳng bên sáng bên tối, khiến khuôn mặt càng trở nên u ám. 
- Không cần, về thẳng nhà, 
Ngữ điệu bình thản, không có gì khác thường. 
Giờ phút này, một cảm xúc lạ lẫm đang dâng lên trong lồng ngực, khiến anh sửng sốt. 
Cảm xúc lạ lẫm ấy là ghen tuông. Đúng thế, anh ghen. Vẻ dịu dàng và yêuthương của Chu Văn Cẩn khi nói về Gia Hàng, như một nồi nước sôi hùnghục hắt thẳng vào mặt anh, anh không kịp né tránh, chỉ có thể hứng chịutoàn bộ. 
Không nén nổi sự chất vấn trong lòng: Bọn họ chỉ là sư huynh muội thân nhau vì tài? 
Nếu đúng, thì sao? 
Nếu không đúng, thì có thể thế nào? 
Theo giao hẹn ban đầu, cô tự do. 
Từ đó tới nay, đã bốn tháng. 
Vô hình trung, cô đã khiến cuộc sống của anh chia năm xẻ bảy, khiến anhnảy sinh rất nhiều suy nghĩ xa xôi không thể tưởng tượng nổi. 
Anh đã coi nhẹ cảm nhận của cô sao? Cô vẫn còn trẻ như vậy… 
Đây là lĩnh vực anh không quen lắm, lần đầu tiên, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-sao/2098828/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.