Ông Án Nam Phi bưng một tách cà phê chồn đi lên phòng ban công .Vừa kềtách lên miệng, mùi hương đậm đà đặc trưng chỉ có ở cà phê chồn đã xộclên mũi.
Thật lòng mà nói, ông không hẳn là thích loại cà phê chồn này cho lắm, nhưng bà Trác Dương thích.
Sương đêm giăng giăng, cỏ cây dưới lầu như được phủ một tầng tuyết mỏng, đấtđông cứng lại. Mùa đông Bắc Kinh từ trước tới nay luôn không ỡm ờ, đãlạnh là lạnh tới tê tái.
Bốn phía của căn phòng ban công đều lắpcửa sổ kính sát đất, trong phòng hơi nóng, máy làm ẩm không khí mở24/24, bên ngoài có giá rét đến mấy, trong nhà vẫn ấm áp như tiết trờitháng Ba.
Ông ngoảnh lại nhìn, Trác Dương đang chuẩn bị bữa sángtrong bếp, bộ váy ngủ mặc trên người được mua về từ Hồng Kông, chiếc áochoàng màu tím dài chấm đất ôm trọn tấm thân yêu kiều của bà.
Trác lão gia áp dụng với con trai và con gái hai phương pháp giáo dục khácnhau, con trai thì nghiêm khắc, con gái lại mềm mỏng cưng chiều. Bà Trác Dương học tiểu học trong nước, trung học và đại học đều học ở Anh.Ngoài công việc ra, ông Trác Minh hầu như không có sở thích nào, cùnglắm là chơi vài ván cờ. Bà Trác Dương lại rất biết hưởng thụ, bơi lội,vận động, ca hát khiêu vũ, thậm chí là leo núi.
Bà làm việc ở Viện Mỹ thuật, nhưng bà thích ở nước ngoài hơn.
Họ gặp nhau ở Hy Lạp. Viện Mỹ thuật triển lãm tranh ở Hy Lạp, ông phụtrách tiếp đón ở đó. Trong triển lãm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-sao/2098825/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.