Vợ chồng bà Trác Dương không ở lại ăn cơm tối khiến dì Lữ rất thất vọng, buổi chiều dì đã cất công đi chợ thêm một lần. Sau khi thất vọng, dì tự an ủi mình: 
- Nếu là mình thì ở lại đây cũng chẳng nuốt nổi miếng cơm nào. 
Lúc đi ra, hai mắt bà Trác Dương đỏ hoe, ông Án Nam Phi bẻ cổ áo giúp bà, nửa đi nửa dìu bà ra ngoài cửa. 
Đó là câu nói nhiều ẩn ý nhất của dì ấy, lúc nói, dì khẽ liếc sang GiaHàng. Gia Hàng đang chơi trò thơm má với Phàm Phàm mới ngủ dậy dưới máihiên, không ngẩng đầu lên. 
Trác Thiệu Hoa ở lì trong phòng làm việc, lúc dọn bữa tối, anh khoác áo khoác bước ra ngoài: 
- Gia Hàng, anh ra ngoài có việc. 
- Vâng! – Cô vẫy tay, tiễn anh bằng một nụ cười vô tư lự. Cậu lính cần vụ cầm chìa khóa đứng dậy, anh lắc đầu, ra hiệu cho cậu ta tiếp tục ăncơm, tự mình vào trong gara lái xe. 
Đêm Bắc Kinh rực ánh đèn, màn đêm bao phủ toàn thành phố, những người không chịu nổi cô đơn đang vộivã thắp lên những ngọn lửa cuồng hoan. 
Trác Thiệu Hoa rất ít khitới những quán bar đêm, hồi còn đôi mươi cũng chẳng mấy khi đi. Nơi đó,không gian ngột ngạt chật ních nam nữ, giống như nhà tắm công cộng củanhững năm 80, giữa người với người không còn một chút khe hở. 
Anh và Thành Công cùng bạn bè hay tụ tập ở quán Mặc, đó cũng là một quánbar, không đông khách lắm, đương nhiên cũng không đến nỗi vắng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-sao/2098820/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.