Giả bộ ngủ bị bắt quả tang tại chỗ, giáo thụ hình như không vui.
Tống Nhĩ từ khoảng trống hơn 1 mét, gọi cô: "Giáo thụ."
Bùi Tễ quay lưng về phía nàng, không phản ứng.
Thật sự tức giận. Nhưng Tống Nhĩ không hề lo lắng.
Có lẽ vì vừa nãy giáo thụ tự chúc bản thân ngủ ngon quá mức đáng yêu, cũng có lẽ vì bộ dáng quay lưng lại với nàng trông có hơi trẻ con, không đáng sợ chút nào, càng không làm người sinh ra cảm xúc tiêu cực. Trong mắt Tống Nhĩ là vô hạn ý cười, tiếp tục gọi cô: "Bùi Tễ."
Không có phản ứng.
Vậy nhưng Tống Nhĩ cũng không vội. Nàng nằm trên giường, đối diện về hướng Bùi Tễ, lẳng lặng chờ.
Quả nhiên, qua vài giây, Bùi Tễ không tình nguyện nói: "Tống Nhĩ, tiểu miêu."
Như thể một công tắc được nhấn xuống, dù không tình nguyện đến đâu, cô vẫn phải đáp lại.
Hai người chỉ cách nhau vài bước chân, Tống Nhĩ nhìn nhà miễn dịch học nằm ở giường đối diện đang quấn chăn điều hòa*. Khóe miệng nàng dù đã nhếch lên, nhưng vì không muốn chọc cô giận thêm, nàng đành phải làm bộ thực nghiêm túc, hỏi: "Giận sao?"
*Chăn điều hòa: một loại chăn điện có thể kiểm soát nhiệt độ giường ngủ.
"Không có tức giận." Giọng Bùi Tễ có chút trầm trọng, nghe có vẻ rất không vui.
"Đó là làm sao vậy?" Tống Nhĩ hỏi tiếp, "Có cảm xúc mới?"
Hẳn là cảm xúc mới, vì trước đây chưa từng cảm thấy như vậy.
Nhưng Bùi Tễ không thể nói ra. Cảm xúc này rất kỳ quái, không phải sinh khí, cũng không phải phẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-sao-trich-tinh/4197857/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.