Edit: Bòn Bon
Beta: Linh Lăng
Mười một giờ đêm, bầu trời thoáng đãng, vầng trăng sáng treo trên cao.
Chiếc Bentayga trắng chạy nhanh trên đường, những tòa nhà và đèn neon lộng lẫy bị bỏ lại phía sau, nhịp sống hối hả của thành phố hoàn toàn bị phân cách bởi cửa kính ô tô.
Họ đang ở trong một không gian yên tĩnh và đè nén.
Lý Nghiên nhìn Nguyễn Vân Kiều, trong bóng tối, hai má của anh tái nhợt vì lạnh.
“Tôi xin lỗi.” Anh nói.
Đầu óc của Nguyễn Vân Kiều choáng váng, cô không phân biệt được hình ảnh trước mắt có phải là thật hay không, nhưng nghe lời của Lý Nghiên, cô buồn bực: “Cậu nói xin lỗi làm gì, nói xin lỗi thì có ích gì… Cậu nghĩ nói xin lỗi thì, thì tôi sẽ chấp nhận sao. Tôi sẽ không chấp nhận! Bây giờ cậu muốn theo đuổi tôi cậu tưởng tôi không biết sao, năm năm cũng không hề liên lạc với tôi, vừa xuất hiện thì... Ợ! Thì muốn đuổi theo tôi, tôi không thèm, tôi rất là đào hoa có biết không, có rất nhiều người thích tôi! Tôi không quan tâm đến cậu…”
“Ừ, không có tác dụng, tôi biết tôi sai rồi.” Khuôn mặt Lý Nghiên gần như bị bóng của xe che khuất hoàn toàn, anh đặt hai tay lên hai bên vai cô thì thào nói: “Nguyễn Vân Kiều, tôi sai rồi...”
Anh nói với giọng rất buồn bã, rất kìm nén, anh đặt mình ở một lập trường rất thấp.
Nguyễn Vân Kiều chưa bao giờ nghe Lý Nghiên nói như vậy, thậm chí điều này khiến cô cảm thấy có chút buồn bực, cô lẩm bẩm: "Cậu biết sai rồi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-phan-than-quen/409989/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.