Edit: Sơ Ri
Beta: Linh Lăng
Lúc Nguyễn Vân Kiều chạy đến gần, Lý Nghiên có thể ngửi được mùi rượu nồng nặc trên người cô.
Gương mặt say rượu của cô mang theo nét cười trong veo, xen lẫn với chút rực rỡ và cả kiêu ngạo, khiến người ta không thể rời mắt.
Anh nhìn chằm chằm lấy cô, trong một khoảnh khắc nào đó anh không thể kìm nén được suy nghĩ rằng, trước đó cô đã tham dự sự kiện gì, đối xử với người khác như thế nào?
Đối xử giống như với người đàn ông ngồi trong xe vừa nãy sao, cười vui vẻ đến vậy.
Lý Nghiên siết chặt món đồ anh cầm trong tay, xoay người bước vào trong tiểu khu.
Nụ cười trên gương mặt Nguyễn Vân Kiều đông cứng lại, vội đi theo: "Gọi cậu đấy, làm gì vậy."
Lý Nghiên lạnh mặt, không thèm để ý đến cô.
Nguyễn Vân Kiều đưa mắt nhìn đồ trong tay anh: "Hoành thánh hả? Cậu vừa đi mua ở chỗ nhà lão Trương đúng không, hai phần luôn nè, một phần là cho tôi đúng không?"
Nguyễn Vân Kiều lại vui vẻ hẳn lên, cô kéo cánh tay anh, nói: "Lý Nghiên, sao cậu biết tôi đói bụng thế, vừa rồi tôi chưa ăn gì cả."
"Để bụng rỗng uống rượu đúng không." Lý Nghiên liếc nhìn cô một cái, đáy mắt anh như đóng một lớp băng, khiến nó phản quang, tỏa ra khí lạnh.
Lý Nghiên đẩy tay cô ra, làm mặt lạnh đi về phía trước.
Nguyễn Vân Kiều nhíu mày: "Này—"
Hai người một trước một sau về tới nhà, vừa vào nhà, Lý Nghiên đặt hoành thánh lên bàn rồi tự mình ăn lấy.
Hôm nay lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-phan-than-quen/409961/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.