Edit: Bòn Bon
Beta: Linh Lăng
Ai mà ngờ được buổi cuối tuần tập luyện nghiêm túc đầu tiên lại kết thúc bằng việc cô ngã bị thương đầu gối.
Lý Nghiên bế Nguyễn Vân Kiều về nhà, lúc vào nhà, dì giúp việc trong nhà ngạc nhiên nhìn hai người, “Có chuyện gì vậy?”
Lý Nghiên: “Dì Điền, làm phiền dì lấy giúp cháu hộp cứu thương ở nhà ra đây.”
Dì Điền gật đầu lia lịa: “Bị thương rồi à?”
“Bị ngã lúc chạy bộ.”
“Được được, dì đi lấy ngay đây.”
Tuy Lý Nghiên qua nhà Nguyễn Vân Kiều chưa được mấy lần, nhưng đối với cấu trúc nhà cô vô cùng quen thuộc, trực tiếp bế cô lên lầu, đi về phía phòng của cô.
Về đến phòng, anh đưa tay muốn c0i quan của cô.
“Này này, làm cái gì vậy?” Nguyễn Vân Kiều kịp thời kéo lại thắt lưng.
“C0i qu4n thể thao ra, thay quần ngắn.”
“Tôi tự mình thay, mẹ tôi còn đang ngủ ở phòng bên cạnh đấy.”
Lý Nghiên vừa nãy không suy nghĩ nhiều như thế, sau khi nghe cô nói, anh không đưa tay qua nữa: “Cậu tự mình cởi nhanh lên.”
“Biết rồi, cậu ra ngoài lấy hộp cứu thương vào đây.”
Vừa hay bên ngoài có tiếng bước chân tới gần, Lý Nghiên không nói gì nữa, quay người đi ra khỏi phòng.
Dì Điền đem hộp cứu thương lên tới, Lý Nghiên nhận lấy, đứng đợi trước cửa một lát, thấy gần được rồi, mới trở vào phòng.
Đây chẳng qua là giữ phép cho dì Điền thấy mà thôi.
“Bị trầy da rồi, còn chảy máu nữa.” Nguyễn Vân Kiều ngồi bên mép giường, thấy anh bước vào, đáng thương mà oán trách.
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-phan-than-quen/409949/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.