Chuyển ngữ: Tiểu Dạ a.k.a Mốc
Sau Tết Đoan Ngọ mấy hôm, con mèo trắng kia bị bệnh, chẳng biết ăn nhầm cái gì không sạch sẽ, thượng thổ hạ tả, chỉ trong một đêm đã gầy còm, mặt nhọn hoắt, lông xỉn màu. Ta tất tả bế nó tìm khắp y quán Lạc Dương, khó khăn lắm mới tìm được một vị lang trung tốt bụng đồng ý khám bệnh cho con mèo, kê một đơn thuốc dặn dò ta sắc lên để nguội rồi mới rót vào miệng nó, lặp đi lặp lại ba ngày, sau ba ngày đem con mèo tới khám lại, nếu không có biểu hiện gì khác thì cứ dựa theo đơn thuốc này cho nó uống thêm bốn ngày nữa, nếu có dấu hiệu lạ thì đổi một hai vị thuốc, sắc uống ba ngày sau khám lại.
Vị đại phu này vô cùng tốt bụng, y thuật cũng rất cao siêu, quả nhiên thuốc đến bệnh đi, chưa đầy mấy ngày con mèo trắng đã không còn dáng vẻ mệt mỏi uể oải nữa, có thể ăn chút cháo loãng trộn ít cá.
Chiếu theo lời dặn dò của đại phu, hôm nay là buổi cuối cùng ta bế con mèo tới để đại phu khám, nếu hôm nay khám mà thấy không còn vấn đề gì thì nó hoàn toàn khỏe mạnh. Ban đầu ta định tự mình đưa nó đi, nào ngờ đúng ngày nhập hàng, cần ta đích thân kiểm kê, đành thôi, sai một a hoàn khéo tay khéo chân đưa con mèo đi khám lại.
Quá trưa, ta ngồi trong hiệu thuốc kiểm tra từng loại dược liệu, đứng bên cạnh là ông chủ gánh hát họ Tần, đang báo cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ong-chong-cu-mot-vo-dien/3486004/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.