Chuyển ngữ: Tiểu Dạ a.k.a Mốc
Đêm đó, ta bảo tiểu di nương mang tiểu đệ đệ Thẩm Tại về nhà mẹ đẻ thăm người thân, tiểu di nương mơ mơ màng màng được đám hộ vệ hộ tống ra tới gần cửa viện mới đột nhiên tỉnh táo, quay đầu hỏi ta: “Nhà mẹ đẻ? Tối om om thế này quay về nhà mẹ đẻ làm gì? Diệu Nhi, con muốn làm gì vậy?”
Lòng ta vừa nôn nóng vừa rối bời, lại không có manh mối gì, nhất thời cũng không biết phải giải thích thế nào với di nương, chỉ biết rằng nhân lúc họ không đề phòng bảo người trong nhà rời đi theo từng nhóm nhỏ mới là chuyện quan trọng.
“Hiện giờ không thể nói rõ được, đợi di nương quay về con sẽ giải thích kĩ càng.” Ta trả lời cho có lệ, vừa kéo tay Thẩm Tại, vừa nháy mắt ra hiệu với đám hộ vệ, vị hộ vệ cầm đầu không nói hai lời lập tức hộ tống tiểu di nương vẫn còn mơ mơ hồ hồ ra đến cửa.
Lão quản gia theo lời căn dặn của ta, bò dậy lục tìm chìa khóa để mở cửa sau, kéo then cửa ra, cánh cửa bằng gỗ lim “két” một tiếng mở ra, âm thanh nặng nề vang vọng trong bóng đêm cô tịch, không hiểu sao như cứa vào lòng người.
Ngoài cửa, một màu đỏ rực chói lọi, ta theo bản năng giơ tay lên che mắt, qua những kẽ ngón tay, trông thấy một nhóm binh sĩ được vũ trang đầy đủ, mặc áo giáp cầm binh khí, trên tay mỗi người giơ một cây đuốc cháy sáng rừng rực, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ong-chong-cu-mot-vo-dien/3485993/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.