6.
Ngày hôm sau, vừa khéo là mười lăm.
Mỗi tháng ngày rằm, hoàng thượng bắt buộc phải nghỉ lại tại Phượng Tê cung của hoàng hậu, đó là quy củ do tiên đế ban ra từ lâu.
Nửa đêm, sương lạnh, càng khuya càng tĩnh lặng.
Hoàng thượng bước vào, dáng vẻ hồn vía lên mây.
E rằng lần này cũng là vì bất đắc dĩ mà phải tới.
Nghe các cung nhân nói, khi rời khỏi Trường Lạc cung, Lý mỹ nhân nước mắt đầm đìa như hoa lê dầm mưa, hoàng thượng lại quyến luyến không nỡ rời đi.
Ta thật lòng cảm thấy thương thay cho hắn.
Thân là cửu ngũ chí tôn, vậy mà cũng chẳng thể tùy tâm sở nguyện.
Hoàng thượng vừa ngồi xuống đã sa sầm mặt mũi, tức tối nói:
“Thay y phục cho trẫm! Còn phải để trẫm tự mở miệng gọi người sao?”
Rõ ràng là đang giận cá c.h.é.m thớt.
Ta dịu dàng đáp:
“Đêm đã khuya, thần thiếp đã cho các cung nhân lui xuống nghỉ cả rồi. Chỉ định đọc thêm mấy trang sách rồi mới ngủ, không ngờ bệ hạ lại tới.”
Hắn không tìm được lý do để nổi giận thêm, đành ngượng ngùng nói:
“Vậy hoàng hậu thay y phục cho trẫm đi.”
Ta khẽ mỉm cười:
“Thần thiếp chưa từng thay y phục cho nam nhân, sợ không chu toàn, làm bệ hạ không hài lòng. Chi bằng… bệ hạ cứ về Trường Lạc cung với Lý mỹ nhân đi?”
7.
Từ sáng sớm, ta lại dậy làm một mẻ bánh hoa quế.
Cung nhân về báo, Lý mỹ nhân đêm qua được ân sủng cả đêm, hoan hỉ trọn vẹn.
Ta chỉ nhàn nhạt nói:
“Tốt lắm. Mọi người đều vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nu-nhi-cua-tham-gia-deu-mang-menh-phuong-hoang/4882408/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.