Phùng Phá Thạch nổi giận hét :
- Đừng lảm nhảm! Lão hãy mau mau mở nắp quan tài sơn đỏ kia cho ta nhìn xem có đúng lão Thương Sư Ngươn đang nằm ở trong đó hay không.
Lão nhân vận tang phục nhăn nhó :
- Thưa Phùng thiếu hiệp, nắp quan tài đã đóng kín lại rồi. Lão nô đâu dám mở nắp ra, mang tội bất kính đối với Thương đại nhân.
Trỏ cỗ quan tài sơn đỏ, Phùng Phá Thạch lớn tiếng :
- Nếu lão sợ mang tội bất kính với lão Thương Sư Ngươn, không dám mở nắp quan tài thì ta sẽ mở xem có đúng như lời lão vừa nói với ta hay không.
Dứt lời, Phùng Phá Thạch bước tới...
Lão nhân vận tang phục như kinh hoàng, đến ngay trước mặt Phùng Phá Thạch.
Lão quỳ thụp xuống đất, lạy Phùng Phá Thạch như tế sao.
Lão khóc lớn :
- Trăm lạy Phùng thiếu hiệp, ngàn lạy Phùng thiếu hiệp. Người chết đi rồi thù hận đã tiêu tan, thân xác sẽ trở thành cát bụi. Lão nô xin Phùng thiếu hiệp hãy niệm đôi chút đức từ bi của Phật tổ, đừng động tới linh thể của Thương đại nhân. Lão nô xin ghi lấy ân đức lớn bằng trời của thiếu hiệp, kiếp sau nguyện là trâu ngựa đáp bồi.
Lão vận tang phục khóc rống lên, nước mắt chảy ròng ròng, vừa lạy Phùng Phá Thạch trông thật là thê thảm, bất cứ ai nhìn qua cũng phải động lòng trắc ẩn.
Bọn nam nữ vận tang phục ở trong tòa đại điện cũng khóc lên ầm ĩ.
Trông thấy lão nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-no-trieu-am/2525270/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.