Trong lòng Phùng Phá Thạch vô cùng khiếp đảm, lập tức ngưng ngay vận chân khí lại.
Chàng khẩn cấp suy nghĩ tìm phương cách khác tống khứ bầy độc trùng.
Đứng đằng xa trông thấy Phùng Phá Thạch ngồi run run trên đám cỏ, Độc Trùng đạo sĩ rất đắc chí.
Lão cất tiếng cười khằng khặc :
- Tiểu tử, ngươi không khỏi chết đâu, đừng tìm phương cách nào làm cho vô ích.
Hiện nay ngươi đang đau đớn khổ sở, bần đạo đã điều động bầy cổ độc tàn phá tạng phủ tâm can của ngươi cho ngươi mau về miền cực lạc.
Dứt tiếng, Độc Trùng đạo sĩ chầm chậm bước tới với ý định lại gần Phùng Phá Thạch điều khiển bầy độc trùng cắn xé trong tâm can chàng dữ dội hơn trước.
Ngó thấy Độc Trùng đạo sĩ tiến tới, Tần Chung kinh hãi dịch ngang qua ngăn chận lão lại.
Gã hét :
- Lão độc vật hãy xem đây.
Miệng thét, Tần Chung vừa vẫy bàn tay ra một cái, nhắm vào người Độc Trùng đạo sĩ.
Một chùm vật ly ty vàng chói từ trong bàn tay nhỏ nhắn của Tần Chung bắn vào thân người của Độc Trùng đạo sĩ.
Nhìn thấy chùm kim vàng ly ty bay tới, Độc Trùng đạo sĩ kinh hãi kêu lên quái gở.
Vừa kêu quái gở, Độc Trùng đạo sĩ vừa dịch thân mình sang trái nửa trượng tránh khỏi.
Tần Chung lại thét :
- Nhận thêm một chùm nữa xem sao.
Gã lại vẫy tay một cái.
Lần này chùm ánh sáng màu vàng tỏa rộng ra chu vi gần một trượng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-no-trieu-am/2525263/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.