Hoàng tử thất hồn lạc phách trở về tẩm cung của mình, tâm tình không có cách nào bình tĩnh. Trong đầu không ngừng hồi tưởng đến cảnh hoan ái của phụ vương và tiểu nhân ngư. Thậm chí hắn còn tưởng tượng đến cảnh hắn ở vị trí của phụ vương.
Vừa nghĩ tới mình sẽ ngang ngược cắm vào bên trong cái mông của tiểu nhân ngư, tà hỏa trong cơ thể lại bùng nổ, trằn trọc khó ngủ.
Ngày thứ hai, hoàng tử ngã bệnh, sốt cao không giảm, phải nằm giường dưỡng bệnh.
Tiểu nhân ngư rất lo lắng, dù gì thì hoàng tử cũng là tình đầu của cậu.
Vì vậy, thừa dịp quốc vương không có mặt len lén chạy đến tẩm cung của chàng.
Hoàng tử suy yếu nằm trên giường,gương mặt anh tuấn có chút tái nhợt.
Tiểu nhân ngư không đàng lòng, đi tới, ngồi bên giường, nhẹ nhàng ôm lấy đầu chàng, cởi y phục, lộ ra đầu nhũ nay đã biến lớn hơn rất nhiều, ôn nhu chạm nhẹ vào đôi môi chàng.
Hoàng tử theo bản năng, đôi môi khẽ nhúc nhích, nhậm trọn lấy khỏa đại nhũ thủ, đói khát mút gặm.
Chất lỏng ngọt ngào quen thuộc thức tỉnh hoàng tử đang trong cơn mê.
Hoàng tử chợt mở mắt, thấy rõ diện mạo người kia, chính là Hải Nặc xinh đẹp.
_ "Là ngươi?"
Hoàng tử giật mình trợn mắt, giọng nói có chút run rẩy:
_ "Ngày đó, trên biển, người cứu ta là ngươi!"
Tiểu nhân ngư mỉm cười, không nói phải cũng chẳng bảo không.
Hoàng tử tin mình đã đoán đúng,mừng rỡ như điên mà đem người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nhi-tu/3246212/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.