Kỵ sĩ đưa tiểu nhân ngư tới trung tâm quảng trường, một hàng giám khảo quan quần áo nuột nà, sang trọng đã ngồi sẵn ở đó. Kỵ sĩ tới trước mặt một đại nhân đức cao vọng trọng, cung kính cúi người hành lễ, rồi thì thào gì đó với vị đại nhân này.
Tiểu nhân ngư có chút quẫn bách đứng một bên, ngón tay nhỏ nhắn mắm chặt vạt áo.
Lúc sau, vị đại nhân kia ngẩng đầu nhìn tiểu nhân ngư hỏi:
_ " Tên gì?"
Tiểu nhân ngư hơi sững sờ, ngây ngốc chỉ vào mình:
_ "Ta? Ta tên Hải Nặc."
_ "Biết ca hát?"
_ "Đúng vậy, đại nhân."
_ "Vậy thì hát một bài cho chúng ta nghe thử."
_ "Vâng, đại nhân."
Tiểu nhân ngư có chút khẩn trương,nhưng cậu không sợ. Cậu từ từ hé môi, âm thanh ưu mỹ nhẹ nhàng vang lên. Tiểu nhân ngư hát bài hát mà hồi nhỏ thường nghe, cậu càng hát càng say sưa khiến mọi người càng nghe càng mê mẩn.
Đứng cách đó không xa, ngư dân cũng như mê như say, hắn cho tới bây giờ mới biết đứa con nuôi của mình có tiếng hát êm tai như vậy, hắn cũng không khỏi nghĩ tới tiếng rên rỉ của tiểu nhân ngư dưới thân mình, âm thanh đó cũng uyển chuyển động lòng người, khiến người ta hứng thú dâng cao.
_ "Hay! Rất được đó!" Giám khảo đại nhân kích động vỗ tay:
– "Ngươi, ngươi lập tức theo chúng ta vào cung."
Tiểu nhân ngư vui không tả xiết, kích động nói:
– "Cảm ơn, cảm ơn đại nhân!"
Ngư dân nhanh chóng biết được tin tức này, mặc dù trong lòng không muốn nhưng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nhi-tu/28652/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.