—Lão Từ lầm lì—
109
Lục Lễ Xuyên biết Từ Nghiệp yêu thích hắn, cũng thích lăn lộn trên giường với hắn, nhờ vào việc làm nũng và quấn quýt, hắn càng lúc càng hiểu rõ tính nết của Từ Nghiệp, xấu xa, vừa không nói lý lẽ vừa cố chấp, đã thế lại hay ghen tuông…
Lại một buổi trưa, Lục Lễ Xuyên cảm thấy thời cơ đã đến, cuối cùng hắn cũng lôi vấn đề kia ra hỏi.
“Từ Nghiệp, anh muốn đi cùng em không?”
Từ Nghiệp thậm chí còn không liếc mắt nhìn Lục Lễ Xuyên lấy một cái, y cứ im lìm xoay người đi ra cửa.
Lục Lễ Xuyên không tin nổi, hắn trợn mắt nhìn bóng dáng Từ Nghiệp, đến nỗi thế cơ à, chưa thèm trả lời lấy một câu đã đi thằng một mạch, vì thế trong thoáng chốc hắn cảm thấy như toàn bộ máu trong cơ thể mình đều đã nguội lạnh, một nửa lòng tự trọng cũng vứt khỏi miệng rồi thế mà hà cớ gì chỉ nhận lại một bóng lưng thế này. ngôn tình ngược
Hắn không tin, nhưng chờ đến chừng sẩm tối vẫn chưa thấy y về.
Lục Lễ Xuyên cảm thấy quá nực cười, hắn giơ tay tự tát mình một cái, trong nháy mắt nửa bên mặt sưng tấy lên, hắn nghiến răng không muốn khóc, thế nhưng vừa hơi cử động đã thấy đau rát, hắn biết đâu rằng nỗi đau râm ran là đến từ sâu dưới đáy lòng, sao cứ phải vì một câu nói của Từ Nghiệp mà rung động, sao cứ phải vì một cái nhìn thoáng qua khi y vá áo dưới ánh đèn mà loạn nhịp, rồi lại càng yêu thích được y nâng niu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-trong-nui/1051822/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.