*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
—Lục thiếu hèn nhát—
Màu xanh là lời tác giả
15
Trời đen nhánh tối mịt, là thời điểm thuận lợi để phóng hỏa, cướp của, giết người trong phim truyền hình.
Lục Lễ Xuyên ngồi trên chiếc ghế đẩu gỗ, hai mắt đờ đẫn bơ phờ, hắn tự ôm lấy đầu gối cho bản thân có chút cảm giác an toàn.
Bóng đèn vàng sáng rực trên đỉnh đầu giăng đầy mạng nhện.
Luận tiếp theo phải làm gì để vượt qua đêm nay.
Lục Lễ Xuyên đứng dậy đi đóng cửa gỗ, cái chốt khóa cửa cũng là một mảnh gỗ vô cùng mục nát xù xì, cảm giác như chỉ cần có người tụy tiện đá một cú thôi là có thể phá cửa xông vào nhà vậy.
Vừa mới quay đầu đã thấy trên vách tường có một con nhện vô cùng bự, Lục Lễ Xuyên sợ tới mức té lộn nhào, ôm cái vali chạy một mạch lên lầu hai.
Di động không hề có chút tín hiệu, ở trên xe thử cả trăm lần cũng chẳng tích sự gì, giờ chỉ có thể làm công cụ để bật đèn pin.
Cuối cùng cũng tìm được công tắc đèn trên lầu hai, khung cảnh lọt vào tầm mắt chỉ còn lại mấy chữ nghèo kiết hủ lậu.
Mọi thứ đều làm từ gỗ nhưng có vẻ rắn chắc kỳ lạ, không có cảm giác lung lay sắp đổ, bên trên rỗng tuếch chẳng có gì, liếc mắt nhìn toàn bộ căn phòng cũng trống trải quạnh hiu y thế.
Một chiếc tủ quần áo, một chiếc giường gỗ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-trong-nui/1051805/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.