Biệt thự Trần gia.
Nguyên An đang tận hưởng làn gió dễ chịu thổi qua mái tóc đen nhánh của cô. Đưa tay khẽ đẩy chiếc kính râm to gần sát mắt, người ngả ra chiếc ghế dài, hai chân vắt vẻo rất thư thái. Người giúp việc cung kính đưa cho cô ly nước cam ép mát lạnh rồi cẩn thận lui xuống. An khẽ mỉm cười lắc lắc ly nước cam trong tay. Cuộc sống của tiểu thư danh giá là thế, vô lo vô nghĩ, nhàn rỗi đến không có gì nhàn rỗi hơn. Tính rủ Minh Giao đi shopping mà cô nàng cứ bận suốt, cả ngày chẳng thấy tăm hơi đâu. Càng ngày cô nàng càng kì lạ sao ấy, chả giống lúc trước tí nào. Chẳng còn dựa dẫm vào cô, cũng chẳng còn thân thiết với cô nữa. Cô sợ tình bạn giữa họ sẽ tan vỡ mất. Nghĩ đến đây sống lưng bất giác ớn lạnh. Cô thừa nhận là Minh Giao mất trí nhớ nhưng bác sĩ bảo não đâu có tổn thương gì nghiêm trọng. Lạ, thật sự rất lạ. Nếu mất trí nhớ thì ngay cả tính cách cũng mất luôn sao? Một cô gái rụt rè, nhút nhát, yếu đuối biến thành một cô gái cá tính, độc lập, mạnh mẽ,lạnh, và kiệm lời. Điều gì khiến đứa bạn thân duy nhất của cô trở nên như thế? Cô không tin là do mất trí nhớ.
An thở dài một hơi. Thật mệt óc. Có lẽ Giao muốn thay đổi bản thân thật. Thế cũng tốt mà, có điều....phải làm sao để hâm nóng tình bạn đây? Giao giờ lúc nào cũng giữ khoảng cách với cô, thật khó chịu.
An uống một ngụm nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-hai-the-gioi/2066376/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.