"Thà cứ yêu đơn phương còn hơn là hai người yêu nhau rồi một bên phản bội."
Dì Bình là giảng viên âm nhạc của học viện quốc tế thành phố A, vì vậy lương của dì đủ trang trải cho cuộc sống của hai dì cháu và có khi còn dư giả. Dì không có con cái, chồng là một thủy thủ và đã mất chỉ sau một năm kết hôn trong một vụ đắm tàu, đến nay cũng đã được 20 năm nhưng dì không có ý định đi bước nữa. Minh Giao thấy tiếc thay cho dì Bình, 45 tuổi nhưng trông vẫn trẻ đẹp thế cơ mà.
-Chuyến đi vui vẻ chứ?
Dì đang hỏi về vụ đi đến thành phố X, Minh Giao lắc đầu:
-Chỉ có thể bó gọn trong hai từ: "tệ hại"
-Sao thế? Cháu gặp chuyện gì à?
-Gặp cướp. - Minh Giao trả lời gọn lỏn.
Dì Bình giật mình, lo lắng hỏi:
-Rồi sao? Bọn chúng có làm gì cháu không?
Minh Giao nhún vai, thản nhiên đáp:
- Có thể làm gì được chứ?
-Cháu.....
-Chúng bị cháu đánh cho không thể tả tơi hơn.
Dì Bình há hốc miệng, có thể nói dì đang sốc.
-Tại sao?.... Tại sao cháu lại...
-Cháu có võ mà. -Minh Giao tỉnh bơ đáp, cho mấy quả nho vào miệng nhai chóp chép. Ờ, đó là cô chưa kể cái đoạn 30 tên chui từ trong xó xỉnh nào đó ra và cái anh chàng rắc rối ấy, không biết anh ta làm sao rồi.
-Cháu học võ từ hồi nào cơ?
Cô chưa kịp đáp thì dì đã tiếp tục:
-Đến cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-hai-the-gioi/2066370/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.